“Điều phụ độc ác, còn không khai thật ra?”
Hạ Vấn Thu cất tiếng cười khàn đặc, “Được thôi, các người muốn biết, ta kể cho các người nghe cũng không sao
Phải, ta và phụ thân từng nghĩ đến chuyện muốn lấy mạng Ích Đức thái tử
Hắn nên chết từ lâu
Chỉ khi hắn chết rồi, Miến Trạch mới có thể kể vị
Nếu hắn vẫn còn sống, Miến Trạch phải đợi bao lâu, ta phải đợi bao nhiêu năm nữa đây?”
“Tiện phụ!” Hai mắt Triệu Miên Trạch đỏ ngầu như thể sắp nhỏ máu.
Cười lạnh vài tiếng như thể đang nghẹn ngào, Hạ Vấn Thu thốt lên từng câu từng chữ đầy dịu dàng:
“Miền Trạch, thiếp làm như thể đều vì chàng
Gã phụ vương bệnh triền miên kia của chàng, rõ ràng là sắp chết rồi, bỗng dưng lại chen đâu ra một Sở Thất, đồ tiện nhân đáng căm hận
Phụ thân ta từng phải người hành thích Sở Thất trên phố Lạc Nhạc rồi giá họa lên đầu Ninh vương, nhưng ở tiện nhân Sở Thất tốt số, may mắn gặp được Tấn vương đến đón ả, phá hỏng chuyện
Đúng vậy, thiếp từng nghĩ đến chuyện đổi thuốc của Ích Đức thái tử, còn từng nghĩ đến rất nhiều cách lấy mạng của hắn, nhưng tẩm điện của Đông cung thái tử canh giữ nghiêm ngặt, thiếp không tìm được cơ hội...”
Nàng ta cười điên cuồng, hất cằm lên, cất tiếng nói yếu ớt, “Những chuyện khác thiếp đều đã thừa nhận rồi, chuyện này cũng không cần phải giấu giếm làm gì
Miên Trạch, cái chết của phụ thân chàng thật sự không hề liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482270/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.