Vụ án của Ngụy quốc công Hạ Đình Đức khiến cả kinh thành từ triều đình tới bách tính đều rất quan tâm, cuối cùng cũng bắt đầu thẩm tra xét xử
Ba quan chủ thẩm của tam pháp tự chính là Thượng thư Bộ hình, Đại Lý Tự khanh và Tả đô Ngự sử.
Trong số trắc phu nhân của Triệu Miên Trạch, Lữ Tú là con gái của Thượng thư Bộ hình Lữ Hoa Minh, Đinh Uyển Nhu là con gái của Đại Lý Tự khanh Đinh Khắc Kỳ
Quan hệ phức tạp này vốn dĩ đã mẫn cảm, theo lý mà nói, Hạ thị thất thế, chính là thời cơ để bọn họ đi lên, bọn họ nên hăng hái lật đổ Hạ thị mới phải
Nhưng đúng như Hạ Sơ Thất dự liệu từ trước, vì Triệu Miên Trạch đã cướp mất cơ hội đi trước một bước xin ý chỉ trước mặt Hồng Thái để muốn lập nàng làm thái tôn chỉ Đông cung, đương nhiên là khiển bọn họ không có cơ hội lật ngược tình hình nền trạng thái đã thay đổi.
Ai mà tình nguyện làm chuyện may áo cưới cho người khác chứ?
Một mặt tình tiết vụ án không rõ ràng, mặt khác thái độ của lão hoàng để mập mờ
Vụ án xét xử ngày thứ nhất, Tả đô Ngự sử Khúc Lương Tài lên chức sau khi Ninh vương Triệu Tích bị giam lỏng liền lấy cớ giỗ mẫu thân, về quê có đại tang, xin chỉ về nhà ở phủ Thuận Đức.
Ai mà không biết, Khúc Lương Tài là một lão hồ ly lăn lộn trong quan trường, cực kỳ tinh ranh, thái độ của lão hoàng đế với chuyện này mập mờ, quan hệ giữa hoàng đế và hoàng thái tôn lại phức tạp khó hiểu, sau này ai làm hoàng để ai làm vương gia đều chưa rõ, dĩ nhiên gã không dại mà tham gia vào cuộc tranh đấu phong ba bão táp trong triều rồi.
Biết rõ đây là nói dối, nhưng lý do của gã rất chính đáng, người đương thời lấy chữ “hiểu” làm trọng, Triệu Miên Trạch không thể không chuẩn tấu
Tả đô Ngự sử về quê, người thứ hai của Đô sát viên chính là trưởng tử của Hạ Đình Đức - Hữu đô ngự sử Hạ Thường
Ngày xét xử thứ hai, một vị ngôn quan của Đô sát viện liền dâng sớ Triệu Miên Trạch, tố cáo Hạ Thường tham dự vào vụ án Ngụy quốc công, nói hắn ta và Hạ Đình Đức là cha con ruột thịt, nên lánh đi mới đúng
Dĩ nhiên Triệu Miên Trạch chuẩn tấu.
Vì ngôn quan này là do bản thân hắn ta sắp xếp
Chính vì lẽ đó, quan chủ thẩm Đô sát viện lâm thời tiếp nhận xử lý vụ án của Hạ Đình Đức là Tả phó đô ngự sử Hán Khai Thành
Gã là một tên nhát gan, trước mặt Thượng thư Bộ hình và Đại Lý Tự khanh đã nhỏ hơn một bậc, cộng thêm tình cảnh như hiện tại, làm sao nói được gì?
Triều đại các thời, không cần biết là án to hay nhỏ đều chưa bao giờ coi trọng chữ “lý” mà là ở chữ “tình”
Đạo lý và công bằng, đó chỉ là quy định thiết lập cho bách tính mà thôi, không liên quan gì tới những người này.
Thế là, cả quá trình thẩm lý vụ án đến khi kết thúc, chỉ do hai người Lữ Hoa Minh và Đinh Khắc Kỷ nói là xong.
Hai người này vốn có giao hảo với Hạ Đình Đức, nói riêng là cũng có chút “qua lại” ngầm
Nếu tương lai con gái có chính vị trong cung thì họ còn cố gắng đọ sức, nhưng bây giờ trong lòng lại có suy nghĩ “môi hở răng lạnh”
Nếu Hạ gia hoàn toàn thất thể thì cũng không có lợi cho chính bọn họ, vậy nên trong khi thẩm lý vụ án, họ cũng có chút dao động.
Dĩ nhiên, bọn họ đều là người thông minh, bản thân sẽ không dại gì mà làm trước mặt Triệu Miên Trạch
Vụ án thẩm lý tổng cộng bảy ngày, việc điều tra, đưa ra chứng cứ không thiếu một cái nào, nội dung được ghi trong hồ sơ vô cùng thấu đáo.
Nhưng vì Hạ Vấn Thu kiên quyết nhận việc mình thuê thích khách ám sát, Hạ Đình Đức không hề biết chuyện, còn giữa bản thân Tào Chí Hành và Định An hầu lại có mâu thuẫn
Hạ Đình Đức lên công đường bảy ngày, vì đau lòng không chịu đựng được dẫn đến vết thương cũ tái phát nên “hôn mê” mất năm ngày
Cuối cùng, đến khi kết thúc thẩm tra, tam tư pháp đã đưa ra một kết quả vô cùng hoang đường - Ngụy quốc công trước là sơ suất trong giám sát, sau là bao che lấp liếm, phạt một năm bổng lộc, lĩnh hai mươi trượng.
Trừ một năm bổng lộc, đánh hai mươi cái vào mông là xong sao?
“Làm gì có lẽ đó!” Triệu Miên Trạch nhận được bẩm báo, tức tới mức nổi trận lôi đình trong Đông cung, cơm tối cũng không thèm ăn, một mình mài mực múa bút trong phòng, trút bỏ sự tức giận của hắn ta
“Chủ tử, dù gì cũng nên ăn một miếng đi ạ?” Thấy hắn ta như vậy, Hà Thừa An cũng sốt ruột không thôi.
“Không ăn
Bề xuống đi.”
“Ai!”
Hà Thừa An than thở, đầu đau vô cùng.
Vì chuyện lập thái tốn phi, hoàng thái tôn đã mâu thuẫn với hoàng đế
Hoàng để không đồng ý với khẩn cầu của Triệu Miên Trạch lập Hạ Sở làm chính phi
Nhưng để duy trì quan hệ ông cháu, ông ta cũng không từ chối thẳng thừng, chỉ hứa sẽ suy nghĩ, nói hắn ta nhất định phải để ý tới suy nghĩ và sức ảnh hưởng của các quần thần trong triều, điều này mới là đạo làm vua.
Nhưng ai mà không nhìn ra đây là một nước đi để hoàng để kìm kẹp hoàng thái tổn chứ? Chính vì lẽ đó, quan hệ hai người vốn dĩ thống nhất cùng đối ngoại bỗng trở nên kỳ lạ
Các đại thần đều là những thiên tài nhìn mặt hành sự, tự mình hiểu được việc tranh thủ lợi ích, né tránh cái hại.
Hà Thừa An hiểu được lợi hại, biết trong lòng hắn không vui, nhưng cũng không biết khuyên giải thế nào
Dù sao hắn vẫn chưa chính thức lên ngôi, rõ ràng là dưới một người trên vạn người
Nhưng một người này cũng đủ để khống chế hành vi của hắn rối.
Hoàng đế đang ép hắn, đại thần cũng đang ép hắn, thấy hắn rơi vào tình cảnh như vậy, đại đa số mọi người đều khoanh tay đứng nhìn, trong lòng hắn sốt ruột cũng là bình thường
Một canh giờ trôi qua
Lần thứ ba Hà Thừa An bề cơm nhà bếp mới làm lại lên.
Có lẽ viết chữ đã trút bớt lửa giận, Triệu Miên Trạch cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại, không cần Hà Thừa Ân khuyên can nữa mà tự mình ngồi xuống, bưng bát lên, nhưng vẫn không nói một lời.
“Chủ tử, nô tài tìm một cô nương tới hát một khúc cho người nghe ...” Hà Thừa Ân vốn định nịnh hót, kết quả vừa nói dứt câu, Triệu Miên Trạch liền nhíu mày, suýt chút nữa trút cơm canh lên đầu gã.
“Ngươi coi Đông cung là thanh lâu sao? Còn hát một khúc? Cút!” “Dạ dạ, nô tài cút ngay, nô tài cút ngay.” Hà Thừa An uất ức, đang chuẩn bị ra ngoài, nhưng số gã quả thật quá đen đủi, vừa tới cửa liền bị Tiểu Ngọc vội vội vàng vàng đẩy cửa đi vào đụng trúng một cái đau điếng, cả người bổ nhào về phía trước, ngã sõng soài.
“Ôi trời ơi, ông của con ơi...” Môi Tiêu Ngọc giật giật, kéo gã dậy, cũng không nói gì với gã mà trực tiếp đi về phía Triệu Miên Trạch, mặt không đổi sắc khẽ nói một câu
Thấy đáy mắt Tiêu Ngọc có ý cười lại nhìn xuống, hắn họ khẽ một tiếng, đè nén tâm trạng như một thiếu nữ mới lớn, nghiệm mặt nói:
“Nàng có nói là có chuyện gì không?” Tiêu Ngọc lắc đầu, “Người chỉ nói có chuyện quan trọng cần bàn bạc.” Mấy ngày nay, vì vụ án của Hạ Đình Đức, làng Triệu Miên Trạch nóng như lửa đốt, cộng thêm căng thẳng với hoàng đế, chưa xử lý xong chuyện lập nàng làm thái tôn phi, nên hơi ngại đi gặp nàng
Bây giờ nàng lại phải người tới mời, cho dù hắn muốn nhịn nhưng cũng không nhịn được nội tâm đang hân hoan nhảy múa
Không thể tiếp tục ăn cơm được nữa, hắn đứng dậy muốn ra ngoài
Nhưng vừa đi tới cửa, hắn bất giác nhìn mình, mực đen dính đầy người, đai ngọc hơi loạn, cả người từ đầu tới chân nhếch nhác thảm hại
Hắn hít một hơi, liếc qua nhìn Hà Thừa An đang nâng cằm ở bên cạnh rên rỉ không thôi một cái, rồi lại chau mày
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]