Đã đi được bước đầu tiên, sau này gặp phải chuyện tương tự, nàng sẽ dễ dàng hơn nhiều
Ra đến cửa điện, Nguyệt Dục chậm rãi đi tới bên cạnh nàng, đè giọng nói khẽ, “Sở Thất, ngươi quả thực là thông minh, không chỉ nói dăm ba câu đã lừa được Cống phi nương nương mà còn có thể dễ dàng nhìn thấu tâm tư của ta như thế..
Nhưng người đã nghĩ quá đơn giản rồi, cho rằng như thế đã là xong hay sao?”
“Nguyệt cổ cô vẫn cứ tự cho là đúng như cũ.” Hạ Sơ Thất cũng cười, “Chưa xong đâu, ta cũng sẽ không để yên cho ngươi
Hơn nữa, ngươi ấy mà, luôn quá coi thường ta, cũng quá coi thường tâm địa của Cống phi nương nương
Mười chén trà nóng bỏng kia là người sắp đặt đúng không? Muốn làm gì hả, hủy dung ta à? Chỉ tiếc là cuối cùng bà ấy lại không đành lòng đổ xuống
Mà ta, nếu không ăn một cái tát, uống mấy chén nước của bà ấy thì sao có thể làm tiêu tan nỗi tức giận trong người bà ấy chứ?”
Nguyệt Dục cười lạnh, cúi đầu, “Cảm giác trên tay thế nào, có thích không?”
Hạ Sơ Thất hơi bĩu môi, cười khẽ, chậm rãi nâng đôi tay lên, mở ra trước mặt Nguyệt Dục
Đầu ngón tay nõn nà đỏ lên vì nước sôi, còn có mụn nước nổi lên, nhưng nàng làm như không biết đau đớn, còn xoa mạnh một cách thản nhiên, “Nguyệt cô cô, đối với một danh y mà nói, đây chỉ là vết thương nhỏ, không đáng ngại
Nhưng người thì nên cẩn thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482241/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.