“Đây không được cũng phải đẩy.” Triệu Tâm gằn giọng, quát một tiếng, rồi phất tay áo lên, đôi tay đặt trên tảng đá, dẫn dắt mọi người cùng đẩy
Gân xanh nổi đầy trên trán, khớp xương trên tay cũng hiện rõ, cả người tỏa đầy khí lạnh khiến cho sĩ khí của mọi người cũng tăng lên.
“Tới, lên!”
“Lại tới! Lên!”
“Ta đếm một hai ba, cùng nhau dùng sức.”
Tảng đá lớn hơi lung lay một chút nhưng vẫn không đẩy ra được.
“Điện hạ, thế này không được
Dựa vào sức người, muốn đẩy được ra là rất khó.”
Triệu Tôn hơi buông tay, lạnh lùng nhìn vào mắt Giáp Nhất
“Dẫn theo hai người ra bên ngoài chỗ chứa lương thực, tìm mấy khúc gỗ tròn vào đây.” Trong căn phòng cách hai tảng đá lớn, Hạ Sơ Thất nhìn đám thiêu thân đồng nghìn nghịt ập tới trước mặt, che mũi miệng nhảy lung tung, thể lực cũng giảm xuống rất nhanh, thân mình mềm nhũn đến mức chỉ muốn nằm xuống đất chờ chết cho xong
“Triệu Thập Cửu, mau tới đây, đám sâu này nhìn xấu lắm, quá ghê tởm!”
“Có xấu bằng nàng không?”
“Đương nhiên
Làm ta nhìn mà sợ muốn chết đây này.”
“Người mà nàng còn chẳng sợ, sợ gì con sâu?”
“Người không đáng sợ, sâu mới đáng sợ.” Nàng không nói dối, thà đối mặt với kẻ thù chứ chẳng muốn đổi mặt với thứ sinh vật mà mình chẳng biết là gì, hơn nữa còn nhiều tới hàng ngàn, hàng vạn con nữa chứ.
“Cố gắng cầm cự.” Hắn gầm nhẹ một tiếng, trong giọng nói mang cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482180/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.