Càng thảm hơn là cậu ta cảm thấy thể diện ấy của gia nhà mình sớm muộn cũng bị nha đầu trong phòng vệ sinh kia làm mất hết sạch.
Lại sau một giờ nữa.
Uống thuốc Lý Mạc sắc xong, Hạ Sơ Thất chạy vào nhà xí hai, ba lần nữa, rồi nằm bẹp trên cái ghế gỗ tử đàn trong noãn các của Triệu Tôn. Nàng ngẩn người nhìn chén canh màu trắng sữa nóng bốc khói nghi ngút trước mặt. Chén canh này nhìn có vẻ rất thơm ngon, những nàng vẫn đang tiêu chảy, ăn sao được? Hạ Sơ Thất liếc Triệu Tôn, ngập ngừng cầm thìa xúc một miếng. Nàng hạ quyết tâm, uống một ngụm, chẹp chẹp miệng: “Canh gì mà đặc sánh thế này?” Mục đích nàng hỏi hắn, tất nhiên là tìm chuyện để nói.
“Móng giò hầm đậu phộng, đã hớt dầu rồi, không ngấy.”
Người đàn ông lạnh nhạt hồi lâu, hiếm khi mở miệng trả lời nàng với vẻ mặt đen sì. Hạ Sơ Thất cười toét miệng, nói liên tiếp ba chữ “được”, lại gật đầu như đang có điều suy tư, đưa một thìa nữa vào miệng. Nhưng nàng còn chưa nuốt xuống thì đã nghe thấy hắn thờ ơ bổ sung mấy chữ: “Ăn cho tốt sữa.”
“Á... phụt... khụ khụ khụ!” Không nhịn nổi, nàng phun ra, sặc đến nỗi ho mãi không thôi. “Ta nói này, chúng ta có thể đừng nói chuyện đùa lúc đang ăn không? Sẽ chết người đó, biết không hả?” “Gia bảo chân giò hầm đậu phộng tốt sữa, nàng kích động cái gì?” Nhìn cái vẻ mặt nghiêm túc nhưng lại cực kì gợi đòn của hắn, bàn tay Hạ Sơ Thất rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481913/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.