Hạ Sơ Thất đi sau Trịnh Nhị Bảo mấy bước, vừa vào phòng đã thấy Thập Cửu Vương gia cao ngạo nghe nói đang đau đầu muốn chết, nhưng vẫn đẹp trai đến mức khiến nàng ghen tị. Mái tóc dài đen nhánh của hắn buông thõng, xõa từ bờ vai rộng xuống thắt lưng rắn chắc. Cặp mông ngồi trên chiếc ghế đẩu cong tròn, đáng tiếc là đã bị che khuất bởi lớp áo ngủ xa tanh màu đen. Hạ Sơ Thất lại nhìn lên, vạt áo ngủ hờ hững của hắn hơi mở ra, có vết ướt, quả thật chính là
“vẻ hấp dẫn không thể che giấu nổi” trong truyền thuyết. Mới nửa tháng không gặp mà cái tên này lại đẹp trai hơn rồi, đâu có giống bệnh nhân chút nào đâu? “Sở Thất, cô mau mau đến bắt mạch cho gia.”
Nguyệt Dục thấy Triệu Tôn đau đầu thì cũng không thèm để ý đến chuyện mình có thích Sở Thất hay không nữa, vừa mở miệng đã cắt ngang dòng suy nghĩ tưởng tượng về trai đẹp của Hạ Sơ Thất. Khẽ họ nhẹ một tiếng, Hạ Sơ Thất liếc nhìn khuôn mặt tiều tụy của Nguyệt Dục, rồi ngồi trên chiếc ghế con mà nàng ta bê đến.
“Gấp gáp gì chứ? Nhìn thế này thì cũng chưa chết được ngay đâu.” Câu đầu tiên sau nửa tháng gặp lại của nàng chọc cho mặt Triệu Tôn đen sì. Quân cờ đen trên tay hắn rơi xuống đất đánh “cạch” một tiếng. Đôi mắt màu đen mang chút men say liếc sang, u ám đến nỗi cứ như sẽ hút người khác vào hai vòng xoáy vậy, hình ảnh đó thật sự là đẹp vô cùng.
Hạ Sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481859/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.