Nhưng ngài có thể dạy ta mà.” Hạ Sơ Thất cười cợt, khuôn mặt nhỏ hơn bàn tay nam giới, đường nét khuôn mặt cũng được coi là đẹp, chỉ là vết sẹo to trên trán khiến người ta ngại nhìn.
“Đợi về kinh thành, gia sẽ vào cung lấy cho ngươi mấy hộp cao Duyệt Trạch, nghe nói che vết sẹo rất tốt.” Triệu Tôn hí hoáy với quân cờ của hắn, rồi đột nhiên nói.
Hạ Sơ Thất hơi ngẩn ra.
Ăn no rửng mỡ, muốn làm người tốt?
“Không phải chứ? Ngài tốt với ta như vậy, ta thật sự không quen. Có điều lọ cao kia, ta thấy không cần đâu. Đường đường là một tiểu thần y tuyệt thế, xinh đẹp phong lưu, y thuật có một không hai như ta mà còn ham hổ lọ thuốc nát trong cung của ngài sao? Còn nữa, tuyệt đối đừng hòng moi bạc ta!”
Mặt Triệu Tôn căng ra, hắn nhìn nàng một cách ghét bỏ, giọng điệu cực kì lạnh lùng:
“Không phải vì ngươi, mà là bổn vương thật sự ghét tướng mạo xấu xí của ngươi cứ lắc lư trước mặt ta.”
Hạ Sơ Thất hận không thể bóp chết hắn. Nàng muốn lắc lư trước mặt hắn chắc? Nàng xấu xí thì liên quan gì tới hắn hả? Hạ Sơ Thất hung dữ nghiến răng, phóng ánh mắt tự cho là rất có lực sát thương, miệt thị nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, sau đó mới chú ý đến hai bình rượu bằng ngọc bạch điện ở bên cạnh.
Lần trước ở nơi này, nàng cũng lấy loại rượu này cho hắn.
“Đầu đã đau đến sắp chết rồi mà người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3481860/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.