Hạ Đoàn Sâm cảm thấy miệng hắn đắng chát, giống như có một nắm cát bị kẻ kia nhét vào. Khô khốc và nặng nề.
Hắn muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên sự ngang tàn quả quyết mà hắn luôn tự hào nhiều năm nay như thủy chiều rút xuống. Chỉ trong chốc lát Hạ Đoàn Sâm đã không còn dũng khí mở lời.
Thác Thụy được Hoắc Hoan ôm trong lòng một khoảng thời gian rất lâu. Đến khi em được lôi ra thì đã gần như ngủ thiếp đi.
Tiểu Yêu được thả đi chơi tự do, vậy mà con mèo này lại có tính cách giống Thác Thụy, không sợ trời không sọ đất. Mon men đến chơi cùng hồ trắng lớn.
Sau vài lần bị đuổi đi không thương tiếc, cuối cùng, Tiểu Yêu thành công nằm được lên lưng hổ trắng. Kêu meo meo vài tiếng, sau đó liền lăn ra hưởng thụ.
Hình như hổ trắng cũng không có nhiều bài xích vời con mèo không biết trái phải này.
Quản gia Triệu cho rằng bởi vì Tiểu Yêu có mùi hương của Thác Thụy, lên Hổ trắng không chán ghét.
Một vài tuần sau đó, Hạ Đoàn Sâm không tới thêm lần nào. Mà cuộc sống của Hoắc Hoan và Thác Thụy dường như quay trở lại quỹ đạo bình thường.
Chỉ là có một vài chi tiết đã thay đổi, Thác Thụy không biết diễn tả ra sao, chỉ có thể nói.
Hoắc Hoan hình như bất an hơn trước kia rất nhiều. Em đã từng chốn anh đi ra bên ngoài chơi. Nếu như trước kia, anh sẽ chỉ nhắc nhở em vài câu, nặng nề hơn một chút sẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-bao-boi-ngoc/3736893/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.