Cho đến khi Hoắc Hoan rời khỏi môi bạn nhỏ, Thác Thụy vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác. Cũng không phải là từ lúc trời về nhà đến giờ chưa thân mật lần nào, mà là rõ ràng còn có một người khác ở trong phòng mà anh vẫn càng rỡ như vậy.
Thác Thụy bỗng xấu hổ, đôi mắt trong sáng lướt qua khuôn mặt Hạ Đoàn Sâm một cái. Bất giác rùng mình.
Em thừa nhận, từ lần đầu chạm mắt với Hạ Đoàn Sâm em đã có nỗi sợ không thể diễn tả. Hiện tại, vô tình nhìn thấy sắc mặt hắn ta, lại càng sợ. Cũng không phải là vời vì nhìn thấy hai người bọn họ thân mật trước mặt hắn mà hắn lại giận đến mức này chứ.
Em vội vàng rúc vào ngực Hoắc Hoan, một chút cũng không ló ra.
Anh cũng ôm lại bạn nhỏ này, vỗ về nhẹ nhàng.
Hạ Đoàn Sâm nhận thấy rất rõ ràng ánh mắt đắc ý cũng tự mãn của Hoắc Hoan. Và rồi.... Hắn bỗng cảm thấy vô cũng khó chịu, cực kỳ khó chịu, sau đó trong thoáng chốc, nó biến thành cơn tức giận tột cùng.
Năm nay hắn mới gần 30 tuổi, rõ ràng còn nhiều điều tốt như vậy, hắn có sự nghiệp to lớn, có quyền lực vững chắc, có cả ngoại hình xuất chúng. Hạ Đoàn Sâm thật ra có thể có rất nhiều kẻ vây quanh, liếc mắt một của cũng có hàng vạn người muốn ở bên cạnh. Hoặc thậm chí, bọn họ nghĩ chỉ cần được lên giường một đêm với hắn đã là vinh hạnh.
Chỉ là hắn trước nay không giống Hoắc Hoan, không có hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-bao-boi-ngoc/3733452/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.