Thụy hơi nghiêng đầu, nhìn người phụ nữ. Cảm thấy bà ấy khóc cũng rất thảm. Liền không kìm được mà ngơ ngẩn.
"Có muốn không?" Hoắc Hoan hỏi.
Em rất nguyện ý mà gật đầu. Khi nhìn thấy người phụ nữ đã quá trung niên này rơi nước mắt. Em cũng đột nhiên cảm thấy rất đau lòng. Không phải là loại cảm giác tiếc thương cho một người ngoài, mà thực sự em thấy rất đau.
"Được"
Theo lẽ thường, khi giá cả đã được bản thân đưa ra, rất khó để rút lại. Nhưng thân phận của anh không phải chỉ đơn giản là một vị khách. Mà còn bao hàm cả nhà đầu tư, người đứng gia đảm bảo danh dự cho phiên đấu giá*, cho nên, việc rút lại giá không chút trở ngại.
*Người đứng ra bảo đảm danh dự cho phiên đấu giá : tức buổi đấu giá được tổ chức dưới danh tiếng của người đó, được quyền lực của họ đảm bảo tính uy tín, an toàn và sự trung thực.
Ngược lại, người đó cũng nhận được một số các đặc quyền to lớn, ví dụ như việc được tùy ý lựa chọn một vài món hàng mình muốn khi không cần đấu giá. Có quyền loại bỏ và đưa thêm người vào phiên đấu giá,....
"Cảm ơn ngài, còn..... cậu bé à!" Người phụ nữ nhìn chăm chú em. Đôi mắt hàm chứa rất nhiều tia xúc cảm phúc tạp. Rồi đột nhiên, bà lại rơi nước mắt.
"Có phải con không ?"
Thác Thụy giật mình, Hoắc Hoan lại nhăn mày, mau chóng ôm em vào lại trong ngực.
"Rốt cuộc..... có phải con không? Tiểu Bảo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-bao-boi-ngoc/3736894/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.