Nằm giữa trung tâm thành phố là một khu đô thị chỉ dành riêng cho giới thượng lưu và quý tộc. Các khu biệt phủ, nghỉ dưỡng và cả trung tâm mua sắm đều không thiếu.
Tất nhiên ngoài Hoắc Hoan thì nơi đây còn rất nhiều kẻ giàu có khác sinh sống. Mà Thác Thụy lại không biết điều này. Em như sinh vật nhỏ lang thang khắp nơi. Đôi lúc sẽ thấy những tên áo đen quanh quẩn đâu đây. Em biết chắc chắn đó là người của Hoắc Hoan.
Có thể là đang ráo riết đi tìm em. Vì thế mà mỗi bước đi Thác Thụy đều vô cùng cẩn trọng. Tất nhiên là em không muốn về nơi kinh khủng ấy rồi.
Chạy trốn cả một ngày trời, cuối cùng Thác Thụy cũng phải kiệt sức. Nếu là giờ này bình thường, em vẫn còn đang ngồi trong lòng Hoắc Hoan, vừa ăn những món ăn vặt vừa xem anh làm việc. Cuối cùng sẽ cùng nhau lên giường. Tận hưởng những ngày tháng nhàn nhã vui vẻ.
Đột nhiên nước mắt lại rơi xuống, em nhớ anh!
Gục mặt xuống bên vệ đường, Thác Thụy khóc rưng rức. Cực kỳ tủi thân!
"Meo…..!!!" Tiểu Yêu cũng cảm nhận được nỗi đau của chủ nhân nó. Cái đầu nhỏ nhắn mềm mại cọ cọ má Thác Thụy.
Thác Thụy ôm nó trong lòng, càng tủi thân mà khóc to hơn.
Vừa đói vừa mệt, em ngất lúc nào cũng không biết. Tiểu Yêu thấy chủ nhân của nó không còn động tĩnh gì cũng ngước đôi mắt lên.
Nó ngọ nguậy cố gắng thoát ra khỏi vòng tay em.
"Meo….meo…..!" Nó muốn gọi chủ nhân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-bao-boi-ngoc/3727937/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.