Ở đoạn đường không bằng phẳng, có những ổ gà ổ vịt trên đường đọng đầy nước, mấy chiếc xe lưu thông trên đường cũng không hề giảm tốc độ, cho dù có cố tránh đường cũng không tránh khỏi việc bùn đất bắn lên đầy người.
Rẽ qua khúc cua cuối cùng cũng đến được một con đường đá xanh tương đối bằng phẳng và sạch sẽ, con đường này được xây dựng cạnh sông, vì mấy ngày nay mưa nhiều nên nước sông chảy xiết dâng lên cao.
Lương Duy Trầm thực sự không thể chịu nổi đống bùn đất bám trên người mình, anh rút khăn giấy ra cúi xuống lau đi vết bùn đất bám trên quần.
Bỗng nhiên một quả bóng lăn tới, anh không thèm để ý, tiếp tục thay tờ giấy khác lau nốt bên chân quần còn lại.
"Bõm" một tiếng, Lương Duy Trầm ngẩng đầu lên nhìn chợt thấy một cậu bé đang vùng vẫy dưới sông, không kịp nghĩ nhiều, anh vội phi ngay xuống nước.
Một cảm giác đau nhói trên trán truyền tới, anh biết mình đã đập đầu vào đá dưới sông rồi, nhưng anh không quan tâm, vội túm lấy đứa bé bơi về phía bờ, khi gần tới bờ rồi bỗng một dòng nước siết chảy qua cuốn lấy anh, đứa bé càng khóc to hơn, còn những người đứng trên bờ được một phen kinh hãi.
Bởi vì tay phải đang ôm đứa bé nên Lương Duy Trầm chỉ có thể dùng tay trái, nhưng như vậy không đủ để chống lại dòng nước siết, anh chỉ có thể để mặc trôi theo dòng nước. Anh chợt nhìn thấy một hòn đá nhô lên, anh không nghĩ nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-anh-chong/2665094/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.