Chương trước
Chương sau
Ầm.

Trong cơn nóng giận, Diệp Huyền dùng toàn bộ khí lực, một hơi lật thẳng cái bàn lên.

Đừng nhìn hắn chỉ mới năm tuổi, thông qua việc bồi dưỡng một lượng lớn dược liệu cũng như luyện phàm trần võ học, hắn một thân khí huyết cường thịnh vẫn được coi như hơn một người bình thường.

Thêm cả, tuy hắn năm tuổi, nhưng vẻ bề ngoài của hắn lại giống như một đứa trẻ sáu bảy tuổi.

Mà thứ khiến hắn tức giận đến mức vậy, chính là chú thích của Không gian tu luyện mà hệ thống mang lại cho hắn.

Chẳng những không giúp cho hắn tăng cao thực lực trong thời gian ngắn mà chỉ mang được một cái công năng chính là: Trốn.

【Không gian tu luyện: Mỗi tuần khai phóng 2 canh giờ, tương đương với một tháng chỉ có thể khai phóng 4 lần, có thể che đậy hết thảy khí tức, dị tượng bản thân gây ra trong không gian tu luyện, không có khả năng né tránh thiên kiếp】.

Đúng vậy, thứ hắn để ý chính là "Không thể né tránh thiên kiếp", điều này mang ý nghĩa gì, mặc cho hắn có thực sự nhập môn môn Đạo cấp công pháp kia, nhưng chỉ cần hắn đạt đến cực hạn của Dẫn Khí cảnh, muốn thăng lên cảnh giới tiếp theo cần phải lựa chọn.

Một là bước vào phàm Linh Hải cảnh, con đường phía trước dừng chân tại Anh Linh cảnh giới, vĩnh viễn cũng không thể tiến cảnh.

Hai là phụng dụng ngũ phẩm Tụ Nguyên Đan, chân chính bước vào Linh Nguyên cảnh, từ chân khí trong cơ thể hóa thành một dạng năng lượng đặc thù có thể câu thông với thiên địa bản nguyên, nhìn tuy giống với năng lượng của Linh Hải cảnh nhưng chỉ cần không phải là cường giả đặc biệt dò xét thì cũng không ai nhận ra hết.

Mà muốn bước vào Linh Nguyên thì phải phục dụng ngũ phẩm Tụ Nguyên Đan, nhưng chỉ cần lấy ra là phải chịu đến thiên kiếp.

Với thực lực yếu như con tôm thì dù có cho Diệp Huyền mười cái hay trăm cái lá gan hắn cũng chẳng dám dùng bây giờ hoặc trong tương lai.

Một nha hoàn trùng hợp cũng ngay ở gần đó, nghe được tiếng động ầm ĩ, nàng không khỏi tìm đến nơi phát ra tiếng động đó.

Nhận thấy tiếng động đó phát ra từ phòng của Diệp Huyền, vị nha hoàn không khỏi lên tiếng hỏi thăm.

"Thứ cho nô tỳ thất lễ, không biết động tĩnh vừa nãy là chuyện gì xảy ra vậy ạ ?".

Nhận thấy ngay tại bên ngoài vậy mà lại có người, Diệp Huyền lại tiếp tục kìm nén cảm xúc của mình lại, mặc cho hắn đã nhịn ba lần, nhưng hắn cũng là người có lí trí, không thể cứ giống những kẻ bị chọc tức một tí là lại lên cơn cẩu điên đi cắn người.

"Không có gì, chỉ là ta làm rơi vài thứ thôi, ngươi có thể lui được rồi".

Nghe vậy, vị nha hoàn kia cũng chỉ có thể lui đi, mặc cho trong lòng vẫn còn khúc mắc, nhưng nàng chỉ là phận nha hoàn phận nô, không thể tò mò chuẩn bí mật của chủ tử được.

Nhận thấy người bên ngoài đã đi, Diệp Huyền đành phải tiếp tục ngậm đắng lấy với cái "đại lễ" do cái hệ thống này mang lại.

Hắn ngồi xuống, một ý niệm, từ trong túi đồ hệ thống lấy ra thứ được gọi là Phàm linh căn kia.

Thông qua thư tịch mà hắn đọc được, cái đại lục này phân chia linh căn ra làm 6 loại từ thấp đến cao.

Thứ kém nhất chính là phế linh căn, loại linh căn này tuy có thể tu luyện nhưng cũng chỉ có thể nhập môn Dẫn Khí sơ kỳ, mãi mãi không có khả năng lên Dẫn Khí tứ tầng hay cũng chính là Dẫn Khí trung kỳ.

Tiếp đến chính là tạp linh căn, đồng dạng với phế linh căn, nhưng ít nhiều còn có thể bước vào trung kỳ.

Phàm linh căn, tức dành cho phàm nhân muốn tu tiên, mà chân chính gọi tu tiên giả hay tu sĩ là ám chỉ tu luyện giả bước vào Linh Hải cảnh giới, khi đó mới chân chính gọi là tu tiên giả, nhưng đồng thời cũng đứng tại chỗ, mãi mãi không tiến với những kẻ mang phàm linh căn.

Mà chân chính thiên tài tu luyện, ai ai cũng phải sở hữu địa linh căn, thiên linh căn, tiên linh căn, những thiên tài này có thể chân chính bước vào tiên lộ, tìm đến trường sinh bất hủ.

Giờ đây, nhìn trong tay mình cái thứ phàm linh căn này, Diệp Huyền cảm thấy sống tiếp một đời không phải thứ hay ho gì.

Nhưng hắn dù sao cũng sợ chết tiếp, không ai biết được nếu hắn chết tiếp, có hay không kiếp sao lại thành đầu heo, hay đầu cá, hay thậm chí là thành một ngọn cỏ mặc cho người ta dẫm đạp mà không thể phản kháng.

Không chần chờ chút nào, Diệp Huyền trực tiếp cắm thẳng linh căn vào miệng, một hơi nuốt xuống.

Một mùi tanh nồng từ trong miệng hắn bốc ra, theo đó, toàn thân thể hắn như nóng lên, mồ hôi rũ rượi, thấm ướt cả quần áo.

Hắn không biết được phục dụng linh căn theo cách này lại đau đớn đến vậy, từng cái tế bào trong cơ thể Diệp Huyền như đang bốc cháy cả lên, từng cái dòng khí màu xám trắng từ trong cơ thể hắn bốc lên.

"Đau".

Hắn rên lên một tiếng, nằm quằn quại trên giường, trên mặt càng là nổi lên từng cái gân xanh.

Vì quá đau đớn, Diệp Huyền ngất đi tại chỗ, mặc cho cơ thể hắn nóng dần.

Một canh giờ sau.

Tỉnh dậy trong cơn mê mang, Diệp Huyền cảm nhận toàn bộ thân thể của mình.

Hắn cảm nhận được trong bụng mình có một dòng nước ấm áp đang lưu chuyển toàn bộ thân thể của mình, dòng nước ấy chạy khắp tứ chi, xông phá hết thảy từng cái kinh mạch một.

Mặc dù khá tê dại, nhưng không đến mức khiến Diệp Huyền cảm thấy đau đớn, bù lại hắn lại cảm thấy khá dễ chịu với sự xung kích từng đoạn kinh mạch này.

Qua được một lúc, Diệp Huyền điều lên giao diện hệ thống, hắn muốn xem xem sẽ có sự thay đổi nào không, hắn vẫn hy vọng bản thân có sự thay đổi lớn dù chỉ là một tia vận khí nhỏ nhất.

【Túc chủ: Diệp Huyền 】.

【Linh căn: Phàm linh căn】.

【Thể chất: Chưa xác định】.

【Tu vi: Dẫn Khí cảnh nhất tầng】.

【Công pháp: Không】.

【Túi đồ (20 ô): Tạo Hóa Nhất Đạo Kinh, ngũ phẩm Tụ Nguyên Đan (1 bình 5 viên),ngũ phẩm Hóa Anh Đan (1 bình 5 viên),1000 trung phẩm linh thạch】.

【Không gian tu luyện: 4 lần mở/1 tháng】.

"Ai, cuối cùng cũng có tu vi, tuy chỉ là sơ kỳ nhưng thịt muỗi vẫn là thịt, ít nhiều mặc kệ vậy".

Diệp Huyền than ngắn than dài, hắn kiểm tra toàn thân, cảm nhận đến lực lượng mới trong thân thể mình.

Điều chỉnh cảm xúc, hắn bắt đầu thử tu luyện đạo kinh.

Thông qua hệ thống, Diệp Huyền tiến hành tiếp nhận kiến thức có trong cuốn đạo kinh này,

Một cỗ khổn lồ kiến thức chảy thẳng vào trong não hải của hắn, nếu không có hack gia thân, Diệp Huyền đảm bảo chết ngay tại chỗ chỉ vì quá tải bộ não.

Trước mắt, hắn chỉ có thể tu luyện đến Dẫn Khí ngũ tầng mới có tư cách đọc tiếp đoạn tiếp theo, theo đó, Diệp Huyền chỉ có thể biết được năm tầng đầu tiên của Đạo Kinh, chỉ khi hắn bước vào Dẫn Khí lục tầng thì mới có tư cách tu luyện những tầng tiếp theo đến Dẫn Khí đỉnh phong.

Diệp Huyền lấy ra một viên trung phẩm linh thạch, cầm trong tay, hắn thử vận chuyển Đạo Kinh tầng đầu tiên.

Tốc độ vận chuyển nhanh đến độ, chỉ trong nháy mắt, viên trung phẩm linh thạch trong tay hắn chỉ còn là bột phấn.

Diệp Huyền cảm thấy thất vọng, mặc cho vẩn chuyển tầng đầu tiên, cũng là tầng dễ nhất đối với hắn nhưng hắn cảm nhận được tu vi chỉ tăng trưởng được 2/3, khoảng cách đến Dẫn Khí nị tầng chỉ còn thêm một bước nữa.

"Cứ thế này nếu muốn tu luyện đến Dẫn Khí ngũ tầng hoặc lục tầng cầng rất nhiều tài nguyên tu luyện, với tài lực của Diệp Gia chắc chắn sẽ không đủ,

không sao, ta chỉ mới năm tuổi, thời gian vẫn còn dài, không vội, vẫn có thể tìm cách thay đổi linh căn nếu tìm hiểu kỹ trong thư tịch gia tộc".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.