Trãi qua năm năm, bằng vào tự thân tư chất, Diệp Huyền chỉ mới có bước vào Dẫn Khí nhị tầng, tốn một lượng lớn tài nguyên tu luyện trong gia tộc.
Hắn năm nay chỉ mới mười tuổi, đạt đến Dẫn Khí cảnh nhị tầng, khác con cháu trong Diệp Gia đã bước vào tam tầng hoặc thậm chí là tứ tầng, mà hắn lại là người tốn nhiều tài nguyên nhất.
Tuy là con của gia chủ, Diệp Huyền trong tộc cũng không mấy được chào đón, thậm chí còn bị khinh thường chỉ vì thực lực kém cỏi, chỉ có thể thích hợp làm tử đệ hoàn khố.
Ngay hiện tại, Diệp Huyền đang ngồi trong phòng, tâm tình không tốt chút nào cả, hắn gần như đã dùng hết 1/3 tài nguyên trong gia tộc nhưng cũng chỉ xung kích đến nhị tầng trung kỳ.
Nếu không phải hắn lén bỏ một hai viên trung phẩm linh thạch vào trong dược dịch lúc tôi thể, có khi hắn còn chẳng bước vào được nhị tầng nữa.
"Ai, quả nhiên dù cho có có Đạo Kinh tại người, tư chất linh căn chung quy là quá kém, mất năm năm mới có thể bước vào nhị tầng".
Than ngắn thở dài, Diệp Huyền cảm thấy dù có hack gia thân, nhưng nếu không có mệnh sài thì chung quy cũng chỉ là gân gà.
Hắn nhớ tới những kẻ có hack kia, mặc cho tư chất thấp kém, nhưng vẫn được công pháp cho tẩy rửa, thoát thai hoán cốt, đủ khả năng bước lên tiên lộ vấn đỉnh thiên hạ.
Cộc cộc cộc.
Bỗng nhiên ở bên ngoài có bước chân vang lên.
Một phụ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-dao-tien-de/3193390/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.