Sương biết rõ lời nói càng khoa chương thì sẽ càng không thật, cũng thời thời khắc khắc tự nhắc nhở chính mình hai người chẳng qua là đang diễn kịch, nhưng những lời nói ngon ngọt liên tiếp như vậy, ngọt đến làm người ta nghiện. Nếu quan hệ của hai người không phải là như vậy, nói không chừng y sẽ tin. Nhưng là muốn phản kháng gì đó, Sương cố ý nói: “Không phải là Chiếu vương nhận sai người à?”
Sương đây là nhắc nhở hắn, lời hứa đó Thù Nam nên cấp Tuyết mà không phải là cho y. Cho dù là dành cho y, chính y cũng không thể tin được.
Thù Nam biết ý tứ của y. Dọc theo đường đi, ngày đêm hành tẩu, trong lòng cũng không phải là cái gì cũng không nghĩ đến. Hắn nghĩ đến bảy, tám năm từng giọt từng giọt tích lại, nghĩ đến điểm khác nhau giữa Sương và Tuyết, nghĩ đến lời nói cô đơn kia của Tử Quân, rất nhiều thứ liền trở nên rõ ràng, lại rất nhiều thứ trở nên mơ hồ.
Thù Nam xoay người, ánh mắt thâm trầm khó dò. Sương nghĩ là hắn muốn phát giận, nào ngờ hắn một tay đoạt lấy khăn bố trong tay Sương, một tay ôm lấy lưng y, đem cả người y ôm vào trong ngực, cúi đầu nhìn, hai người bốn mắt nhìn nhau. Trong mắt y có hắn, trong mắt hắn có y.
Hai người bọn họ hình như là chưa bao giờ gần nhau thế, cứ như vậy mà yên lặng mà nhìn nhau, lại cái gì cũng không có phát sinh. Sương loáng thoáng nghĩ.
Hai người dựa vào quá gần, Sương nhìn mắt Thù Nam, mới phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chi-hoang-duong-mong/1487622/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.