Mấy hôm nay, Sương liên tục đến thăm Hoan Cô mấy lần, mỗi lần đến đều có tiến bộ. Hiện tại đầu óc Hoan Cô có khi thì không rõ ràng, có lúc nhận ra người, có lúc lại không nhận ra được, có khi nghĩ mình mới mười tuổi, có lúc lại nhớ là mình đã hai mươi ba tuổi, luôn trái trái ngược ngược.
Tào Ẩn Bạch đã từng nói, đầu óc của Hoan Cô thì có thể cứu chữa, khôi phục đến bảy, tám phần thì không thành vấn đề, nhưng mặt của nàng thì khó có thể chữa được.
Hắn nói mặt Hoan Cô bị hỏa thiêu cháy hết da, chỉ có cách là tìm một nữ tử trẻ tuổi mới chết, lột lấy da rồi ghép vào mặt Hoan Cô. Có như vậy thì mới chữa được khoảng tám phần, còn các phương pháp bình thường thì không thể nào chữa được.
Sương nghe xong liền cho người đi tìm ngay.
Cũng giống như ở trong mắt Thù Nam, hai người Sương – Tuyết, một người là mây trắng trên trời, một người là bùn đen dưới đất, người dân trong lãnh địa cũng nhìn nhận hai vị chủ nhân như vậy. Nhân dân kính yêu Tuyết, còn với Sương thì vừa yêu vừa hận lại càng sợ! Thục Tây mới được Sương cai trị một năm, hoàn cảnh đã tốt hơn trước rất nhiều, nhưng trị an lại kém đi, cùng với đó là pháp quy tăng tiến, các hình phạt tàn khốc hạng nhất.
Tào Ẩn Bạch quen biết y nhiều năm, mơ hồ phát hiện hình như là Sương cố ý, nhưng cũng khuyên y: “Những chuyện nham hiểm thiếu đạo đức như vậy, vẫn là đừng làm thì hơn.” Nào biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chi-hoang-duong-mong/1487623/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.