Quy tâm tự tiễn*. Hành trình đi bảy ngày, về bảy ngày, lúc Thù Nam trở về người cùng ngựa đều gầy đi một vòng lớn. Vốn đường về là không cần chạy một mạch đi như thế, nhưng trong lòng Thù Nam lại phảng phất có một âm thanh, thúc giục hắn, từng tiếng từng tiếng hò hét đòi gặp người nọ.
*Quy tâm tự tiễn: Tâm tình nóng lòng về nhà, cũng giống như tên bắn ra một lòng hướng về hồng tâm.
Hôm đó Sương đang cùng Tào Ẩn Bạch nghị sự trong thư phòng, nói đến lương thực nhân mã, binh giới… khắp nơi chuẩn bị đầy đủ, chỉ cần có thời cơ là có thể khởi nghĩa, Thù Nam lại môt mạch xông vào. Sương và Tào Ẩn Bạch chấn động, trao đổi ánh mắt, hai người đều là người sáng suốt, thấy Thù Nam một thân phong trần mệt mỏi, không hề có phong độ trước đây, có lẽ là không nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, liền trước tiên áng binh bất động.
Thù Nam vừa nhìn thấy Sương đã trực tiếp kéo người đi. Trong hai, ba tháng gần đây, thân mình của Sương lại không bằng trước kia, sợ là thời gian còn không nhiều lắm. Thù Nam không biết, Tào Ẩn Bạch lại rõ ràng, trong lòng cả kinh muốn ra tay ngăn cản, Sương lại đưa mắt ra hiệu cho hắn không được động tay.
Nếu không có Thù Nam ở đây, Tào Ẩn Bạch nghĩ mình sẽ lôi kéo y mắng chửi người! Sương mặc dù không có ý đồ tìm chết, nhưng lại không quý trọng thân mình, chắc là nghĩ rằng thời gian của mình không còn nhiều, lại không biết khổ thảm Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chi-hoang-duong-mong/1487621/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.