Edit: Ishtar
Cát bụi càng ngày càng gần, những bóng đen cũng dần dần phóng đại, hóa ra đúng là thổ phỉ đang cưỡi ngựa. Kim Lục Phúc nhìn cảnh này muốn cười, nhìn cứ như bọn thổ phỉ bị oanh tạc bằng thuốc nổ mà thoát ra vậy.
Hai thương đội tập trung một chỗ, hắn cảm giác có người ở rất gần mình, nghiêng đầu nhìn, là một cái đầu bịt kín như cái bánh chưng, chỉ lộ đôi mắt và một mùi thơm thoang thoảng.
Chờ đội kỵ mã tới gần, hai thương đội đã bị vây quanh ở giữa, Kim Lục Phúc cảm giác đầu bánh chưng kia càng ngày càng sán lại gần mình, nếu không phải còn cách lớp y phục thì nhất định đã da thịt gần gũi. Cúi đầu nhìn, đầu bánh chưng lại cúi thấp đầu hơn không nhìn hắn, dường như trốn tránh gì đó.
Tạ Mộc Tạ Nhĩ nói bi bô gì đó với đầu lĩnh của đội kỵ mã, mặc dù Kim Lục Phúc nghe không hiểu, nhưng từ biểu hiện nét mặt và khoa chân múa tay kia cũng đoán được là đàm phán không thuận lợi. Ước chừng Tạ Mộc Tạ Nhĩ khiêng ra Bồ Tát cũng không đủ trấn trụ bọn côn đồ này.
“Cứu ta.” Đầu bánh chưng cúi đầu, nhỏ giọng nói, dùng sức túm tay áo hắn.
Đầu lĩnh đội kỵ mạ quét đôi mắt hung hiểm nhìn hai đoàn người, rồi dừng lại trong chốc lát trên người đầu bánh chưng ở bên cạnh Kim Lục Phúc, giơ roi ngựa trong tay chỉ về phía nàng, nói cái gì đó, theo như lẽ thường mà phán đoán, Kim Lục Phúc cảm giác được nên để bánh chưng ngẩng đầu lên.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-chan-tam-3/90365/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.