Duyên phận là một trục xoay, không có cách nào có thể ngừng lại. Người bước ngang qua trong cuộc đời của ta, có níu giữ đến cách mấy họ cũng chẳng thể nào ở lại. Người là chân mệnh thiên tử của đời ta, cho dù không giữ, người đó vẫn thời thời khắc khắc ở ngay bên cạnh. Tình yêu luôn là một mớ câu hỏi hỗn độn không có lời giải thích. Đơn giản là khi, yêu thì cứ yêu thôi, chẳng ai có thể ngăn cản được.
Nàng là Tam công chúa của Thủy Hoàng Quốc, nhưng lại khác xa so với các tỉ muội khác. Nàng từ nhỏ đã học võ, đối với việc cầm kỳ thi họa chỉ có thể dừng lại tại mức số không. Còn hắn chính là Hoàng tử của Tây Hà Quốc, từ nhỏ đã tinh thông võ nghệ, hiếm có ai so bì. Hắn lạnh lùng, cao ngạo, nhưng luôn giữ lễ tiết đúng mực của một bậc vương giả.
Cho đến một ngày, Hoàng tử và Công chúa gặp nhau, đây là nhân duyên hay nghiệt duyên? Sinh ra đã là định mệnh, hay đơn giản chỉ là một người qua đường? Có những điều đến với cuộc đời của chúng ta một cách rất thần kì. Tại sao ta không để thời gian sẽ chứng minh cho tất cả? Yêu là gì? Đến cuối cùng, chẳng phải sẽ biết hay sao?