Nàng dần tỉnh dậy, liếc nhìn khung cảnh xung quanh mình. Không khỏi ngạc nhiên tột độ mà thốt lên
- Đây là đâu, tại sao ta lại ở đây
Nhấc cánh tay lên, nhưng,,,,, gì thế này *hắc, hắc * *Có ai như ta không,ngày thành hôn gì mà chưa về đến nhà chồng mà gặp cái cảnh Tân Lang chưa gặp mà đã vô hang ngủ qua đêm thế này *
Quan sát kĩ sơn động, nơi này nếu không phải nàng đang bị trói thì cũng được gọi là Tuyệt Sắc Danh Lam. Hoa cỏ đều tươi tốt, xanh mướt. Phía cửa, toàn dây leo nên chắc phía ngoài nhìn vào sẽ không biết có một sơn động
Đang mải mê ngắm nhìn mà nàng không để ý thấy sau lưng mình có một sinh vật đang cử động.Giật mình ngoảnh lại lay lay
-Tiểu Thanh, Tiểu Thanh tỉnh lại đi
- Ưm ưm, Công chúa
- Nào, ta và ngươi đều bị trói cả rồi. Đành tự sinh tự diệt vậy
- Công chúa, sẽ có người đến cứu chúng ta thôi.........
-Trương tướng quân, lần cuối ngươi gặp công chúa ở đâu
- Bẩm phò mã, là ở trước khu rừng kia, đi vào khoảng ba dặm ạ.
- Xuất phát đến đó
- Tuân lệnh
Tiếng vó ngựa vút lên, xuyên vào không trung tạo nên một khung cảnh hỗn loạn, gấp rút
- Bẩm phò mã, là nơi đây
- Toàn binh, chia nhau ra tìm
-*Đồng thanh * ,Tuân lệnh
Cát Nguyên xuống ngựa, đi xung quang chỗ mà Trươn tướng quân chỉ. Bỗng dưng, như phát hiện được một thứ gì đó khá bắt mắt. Tiến lại gần, nhặt lên và quan sát, một mùi hương hoa Dã Quỳ thoang thoảng.
-Khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ai-hoang-phi/69203/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.