Từng câu nói cứ nối tiếp nhau thành một tràng dài, lần lượt thoát ra khỏi miệng của hắn.
Khiến Đới Hạnh San phải mất vài phút, mới có thể từ từ thẩm thấu hết ý của Khâu Kính Hựu.
Cô đã đồng ý kết hôn với hắn rồi, thế mà Khâu Kính Hựu còn chưa cảm thấy hài lòng?
Chẳng lẽ nhất định phải khiến cho Đới Hạnh San, trở về dáng vẻ yếu đuối, nhu nhược.
Ngoan ngoãn làm một con chó nhỏ quần lấy chân hắn như lúc trước, thì Khâu Kính Hựu mới vừa ý hay sao?
Ba mẹ cô mất rồi, là bị Khâu Kính Hựu bức chết.
Kêu Đới Hạnh San làm sao có thể, coi như không có chuyện gì xảy ra, mà đối xử với hắn giống như một người vợ, rất yêu chồng sắp cưới của mình?
Cảm xúc của con người, sao có thể nhẫn tâm ép buộc?
Hơn nữa, Khâu Kính Hựu còn nói rằng cho dù cô, có lỡ tay giết chết người thì cũng chẳng sao?
Vì như vậy, thì Đới Hạnh San mới có thể, trở thành kẻ sát nhân giống như hắn.
Bọn họ mới giống trời sinh một cặp?
Tại sao tam quan của Khâu Kính Hựu có thể méo mó đến mức, thốt ra được những lời nói đáng ghê tởm như vậy?
- Tại sao cứ phải ép buộc tôi?
Đới Hạnh San vì phải chịu sự đả kích, của từng lời nói thoát ra từ miệng của hắn.
Cùng với cảm giác lo sợ an toàn tính mạng, của đám người Chu Thời Cảnh sẽ bị đe dọa.
Mà nước mắt không tự chủ được lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/3467079/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.