Khâu Kính dùng mu bàn tay đỡ bên thái dương, dựa người vào thành ghế, chăm chú quan sát biểu cảm trên mặt cô, cùng với bộ dạng sợ sệt, giống như mèo nhỏ bị người ta ức hiếp.
Hắn thật không ngờ cũng có ngày, bản thân không dụ dỗ, mà Đới Hạnh San lại chủ động nói sau này sẽ tuyệt đối, không làm Khâu Kính Hựu mất hứng nữa.
Hắn ngồi thẳng người lên, vươn bàn tay có đeo một chiếc nhẫn kim cương cỡ lớn, vòng ra phía sau đầu của Đới Hạnh San, nhẹ nhàng chạm vào mái tóc mềm mượt của cô.
Cơ thể của Khâu Kính Hựu hướng về phía trước, thu nhỏ khoảng cách với Đới Hạnh San.
Hơi thở của hắn vẫn còn vương lại mùi thuốc lá đắt tiền.
- Kỳ thực... tôi vẫn rất tò mò về dáng vẻ của cô, nếu như chủ động cầu xin tôi, chơi chết con đĩ nhỏ như cô.
- Hay là... cầu xin tôi tha cho cô. Không biết... nó sẽ như thế nào nhỉ...?
Khâu Kính Hựu chỉ nói có thế, cô rất nhanh đã hiểu ra ý muốn của hắn, liền vội vàng nói.
- Nếu... nếu như Thiếu gia thích em cầu xin. Sau này... ngày nào em cũng sẽ ở dưới thân Thiếu gia cầu xin. Chỉ cần... Thiếu gia thấy vui là được.
Hắn dường như hài lòng với biểu hiện này của Đới Hạnh San.
- Đúng rồi! Đây mới là dáng vẻ mà cô nên có, khi ở trước mặt tôi. Nếu như cô hiểu chuyện như thế này sớm hơn, thì có phải là sẽ bớt được được vài người phải chịu khổ hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/2488562/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.