Đới Hạnh San hôm nay được Khâu Kính Hựu cho phép, cùng ngồi chung trong ô tô với hắn, để đi tới trại giam thăm ba mẹ cô.
Trong suốt quãng đường đi, Đới Hạnh San hết sức nôn nóng, muốn mau chóng gặp được vợ chồng Đới Mộ Hàn.
Đi theo bên cạnh Khâu Kính Hựu vào trong trại giam, từ đầu đến cuối cô không mở miệng nói bất cứ một lời nào.
Kể cả là khi nghe thấy hắn gọi thẳng họ tên của ba mình, hay là khi Khâu Kính Hựu nói chỉ cho Đới Hạnh San gặp ba mẹ cô đúng một tiếng đồng hồ, cũng vậy.
Bây giờ, Khâu Kính Hựu đã là người đàn ông có quyền, có thế ở cái đất Đại Lục này.
Còn ba của Đới Hạnh San chỉ là một tù nhân, phải lãnh mức án phạt chung thân.
Hắn muốn gọi ba cô như thế nào, ai dám có ý kiến chứ?
Ngay từ đầu, Đới Hạnh San cũng không có ý định mượn uy quyền của Khâu Kính Hựu, để được gặp ba mẹ cô lâu hơn, so với thời gian quy định thăm gặp tù nhân của trại giam.
Đối với cô, bây giờ được nhìn thấy ba mẹ mình, dù chỉ là một giây thôi, cũng đã đáng mừng lắm rồi!
Còn hơn là hắn không cho Đới Hạnh San đi gặp người thân.
Quản giáo tuy rằng trong lòng vẫn còn thắc mắc, chuyện cô thế nào lại đi chung với Khâu Kính Hựu.
Xong, cũng không dám nhiều lời. Mà theo ý của Khâu Kính Hựu, sai người đi dẫn vợ chồng Đới Mộ Hàn đến phòng thăm gặp.
Sau đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhanh-hong-cho-ac-quy/2488564/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.