Rạng sáng, Nhan Tư Trác cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong cơn hôn mê, Vương Tấn canh ở ngoài phòng bệnh cả đêm không chợp mắt, lúc bị Olivia đẩy vào trong phòng vẫn còn hơi hốt hoảng.
Vương Tấn bị thương không nặng, chỉ xây xát một chút, đã được xử lý lúc ở phòng cấp cứu. Lúc Nhan Thế Anh phái người đến đón bọn họ thấy Vương Tấn tay chân lành lặn nguyên vẹn và thằng con trai đứng ra ngoài nằm trở về, nếu không phải bị Olivia ngăn lại, ông ta suýt nữa đã “tặng” Vương Tấn một vé VIP vào ICU luôn rồi.
Vở kịch náo loạn này cuối cùng biến thành mâu thuẫn trong gia đình, Nhan Thế Anh tức xì khói bị Olivia đuổi ra ngoài, lúc gần đi còn trừng Vương Tấn một cái đầy hung hăng.
Nhan Tư Trác dựa vào đầu giường, lộ nửa bên lồng ngực cường tráng, bả vai quấn đầy băng gạc, hắn nhíu mày, hơi thở mong manh. Mất máu quá nhiều làm tinh thần không tập trung, lúc mọi người nói chuyện với nhau hắn lại lần nữa nhắm mắt lại, ngay cả Vương Tấn vào phòng mà hắn cũng không phát hiện.
Mùi máu tanh lượn lờ trong không khí, chớp mắt lại gợi lên ký ức hỗn loạn giữa tiếng súng và tiếng gào thét, như thể có một viên đạn xuyên qua hư không găm thẳng vào lồng ngực, chẳng hiểu sao Vương Tấn cảm thấy ngực đau nhói.
Nhan Tư Trác nghe thấy tiếng động nhẹ nhàng mở mắt ra, thấy rõ là Vương Tấn, một tia sáng nhỏ nhoi bỗng loé lên trong đáy mắt hắn.
Môi hắn giật giật, lại không nói nên lời.
Vương Tấn chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vuong/505134/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.