Chuyện thứ 14 này hơi dài dòng và chủ yếu là flashback về một người mới sắp xuất hiện, đảm bảo không có tí gì về hẹn ước hay chuyện tình thời thơ bé và những cái của khỉ gì nữa cả.
Chuyện thứ 14
Hôm sau, vừa bảnh mắt ra đã phải nghe điện thoại của Hoàng Minh Nam.
“Dậy đi bạn tốt, muộn rồi đấy!” giọng phấn khởi như mấy ông chủ tịch xã tỉnh lẻ đón đại biểu trên thành phố về thăm quan.
“Nghe rồi!” tôi dập máy, quẳng xuống đệm rồi bước vào phòng tắm. Chưa đi được mấy bước đã có tiếng chuông nhắn tin vang lên. Cái thằng này, bảo là nghe rồi cơ mà. Tôi rên rỉ,ngáp ngắn ngáp dài quay lại, tóm cái điện thoại rồi nằm úp xuồng giường, đầu ngẩng lên đọc
[+84xxxxxxx648] Today 07:00
“R u here?”
Tôi chớp mắt, sững người, tỉnh cả ngủ. Tôi nhìn lại số điện thoại. 648, 648, 648,có lẽ nào… Cậu ta về Việt Nam rồi? Phạm Hoàng Dương đang ở Việt Nam á? Từ bao giờ vậy?
Tôi vội vàng bấm tin nhắn trả lời.
“Yup,I am here” chẵng lẽ lại đúng là cậu ta?
“Hey…:)” Chết tiệt, đúng rồi, chính xác không sai một chữ nào trong cái dòng tin nhắn cách đây 1 năm. Phạm Hoàng Dương đang ở Việt Nam.
[Xác nhận.]
-
-
-
“Làm cái gì mà lâu thế bạn tốt, nắng lên đến đầu rồi kia kìa!” Hoàng Minh Nam nhăn nhó che mặt nhìn tôi.
“Ai bảo cậu chờ đâu, thích thì cứ đi trước!” Tôi quẳng cho hắn cái bánh Chocopie, tôi không thích đồ ngọt, vả lại hôm nay cũng không có tâm trạng mà ăn uống gì nữa. Tôi leo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/978989/chuong-14.html