Chuyện này hơi ngắn một chút, thành thật xin lỗi các bạn vì chuyện sau sẽ dài và có nội dung hơn.
Chuyện thứ 13
Hoàng Minh Nam kéo tôi lên tít cái nóc sân thượng, hôm nay không có ai. Sau khi yên vị tại một trong mấy cái gờ bê tông siêu bự, hắn ta mới phá ra cười ngặt nghẽo.
“Thấy tôi diễn hay không? ”
“Có, khóc y như lợn kêu…” tôi gật gù nhận định. Hoàng Minh Nam dài mặt ra nhìn tôi.
“Giả thế là giống lắm rồi, còn muốn gì nữa, lúc cảm xúc tuôn trào ai nhận ra!” hăn ta ngồi phe phẩy quyển vở làm quạt, ra vẻ đắc chí nhìn tôi.
“Nhưng cũng công nhận là diễn tốt, không hổ danh dân chơi có hạng của trường…” tôi khoanh tay, nói vẻ tuyên dương với hắn.
“Đừng coi thường tôi thế, đấy chưa là gì đâu…”được thể nhỉ, mới khen có một câu đã phổng mũi ra mà chém lung tung không biết giời đất là gì cơ đấy.
“Rồi rồi, sát thủ hào hoa mau khép cái mũi lại trước khi nó nổ tung ra đi!” tôi phủi phủi vào mặt hắn. Hoàng Minh Nam đột nhiên nắm chặt cổ tay tôi, mặt nguy hiểm.
“Thế là cậu biết…”hắn ta thì thầm
“Hả, biết cái gì?” thằng này làm sao thế?
“Chuyện tôi là sát thủ của CIA…”tiếp tục thì thầm.
Được rồi,một phút trước tôi còn ngồi với thằng Hoàng Minh Nam tay chơi thích ba hoa sao một phút sau lại phải ngồi với cái đứa hoang tưởng cực đại thế này?
“Cái gì cơ?”
“Thế đấy, bây giờ tôi phải giết cậu…” hắn ta đưa mặt lại gần mặt tôi, vẫn thì thầm đầy nguy hiểm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/978988/chuong-13.html