Chuyện thứ 12
“Sai bét! Làm lại!”
“Làm lại thì làm lại, mày đừng có đập tao nữa, đầu tao là chỗ nhạy cảm…” tôi che đầu.
“Bài khó thì làm nhoay nhoáy, bài dễ thì không làm được, có ai như mày không?” thằng Quân kéo tay tôi ra, đập xấp giấy nháp vào đầu tôi đánh bép một cái. Từ ngày tôi nhờ nó kèm Toán, hôm nào nó cũng lộng hành thế đấy,mấy đứa người yêu đâu không ra và cấu với véo nhau cho đã đi, cứ chờ tới lúc kèm tôi mới giở võ là sao? Tôi lầm bầm nguyền rủa, bây giờ còn làm cái bao cát cho nó trút giận nữa, hôm sau nhất định không thèm gọi nó dậy chào cô xem còn thích thái độ không.
“Đau, đồ khốn, hôm nọ tao mới bị đá bóng vào đầu!” tôi rên rỉ.
“Lí do đấy mày nói một tuần trước rồi!” thằng Quân nhìn tôi cười đểu, cái thằng cuồng bạo lực này.
“Nhưng tao vẫn còn đau!” tôi cố cãi.
“Không muốn ăn đập thì làm đúng đi rồi nói.” Nó gõ gõ cái bút chì vào quyển vở của tôi. Tôi ấm ức cúi xuống, không nhờ nó ôn cho để mấy hôm nữa kiểm tra thì tôi đã chả phải khổ sở thế này.
“Mau lên,tao còn đi gặp người yêu nào, hết giờ đến nơi rồi!” Nó gõ cái bút mạnh hơn, ra vẻ sốt ruột.
Tôi nhếch mép “Bigba Bol hôm nay lại đòi đi chơi à?” trong đầu mường tượng cảnh hai đứa này dung dẻ dắt tay nhau nhảy chân sáo trong một cái vườn hoa toàn màu hồng kẹo cao su bệnh hoạn ở cái chốn điên rồ nào đấy. Dừng! Không được tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phu/978987/chuong-12.html