Hai người đi tới bên một cái bàn gỗ đặt dưới gốc đào, bên trên còn tùy tiện để vài cái ly sứ uống trà nhỏ.
Túc Hàn Tinh khó hiểu nhìn biểu cảm nhiệt tình của Bạch Nhất Dạ, thấy hắn từ trong y phục lấy ra một thanh đoản đao. Lớp vỏ bên ngoài của nó được bọc đồng đen, phần cuối chuôi của thanh đoản đao còn gắn một viên đá hổ phách nối với một sợi dây ngắn.
Bạch Nhất Dạ đặt đoản đao vào lòng bàn tay của Túc Hàn Tinh, cười đắc chí nói:
"Đây! Quà sinh thần của ngươi."
Hắn chuẩn bị món lễ vật này cũng đã từ mấy ngày trước, Bạch Nhất Dạ dặn lòng hôm nay phải đưa tận tay y, thế mà suýt thì quên mất.
Túc Hàn Tinh mở to mắt, nhìn vào thanh đoản đao thật lâu, sau lại ngay lập tức nắm chặt lấy, đem nó có chút nâng niu mà bỏ vào bên trong tay áo, khẽ nói:
"Đa tạ..."
Bạch Nhất Dạ nhận ra Túc Hàn Tinh có lẽ rất thích món lễ vật này, tâm trạng cảm thấy vui mừng, lại không ngừng muốn trêu chọc y:
"Hảa? Ngươi nói gì?" Nói xong hắn còn đưa tay lên che một bên vành tai, tỏ vẻ mình không nghe thấy rõ y nói gì.
Nhíu mày quay mặt đi chỗ khác, Túc Hàn Tinh ngượng nghịu nói:
"Ta nói... đa tạ."
"Hảaaa?"
Túc Hàn Tinh dần đánh mất bình tĩnh, mặt còn hơi ửng hồng lên vì ngại, y không nói gì giơ chân đá nhẹ một cước vào bắp đùi Nhất Dạ.
"A! Tinh Tinh ngươi hung dữ thật đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-tim-duong-chet/2650373/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.