Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Giản Hân Hân muốn thứ nữ kia ở Quỳnh Lâm Yến mượn cơ hội tiếp cận Từ Thụy Khanh, sau đó đổ tội Từ Thụy Khanh khinh bạc ả ta. Đến lúc đó, cho dù bệ hạ nể mặt anh tài không gϊếŧ hắn, nhưng một kẻ bại hoại không phân rõ trường hợp như vậy, sau này cũng không được trọng dụng!
Cũng đừng trách ả không từ thủ đoạn, hại cả đời cô nương người ta.
Vạn tiểu thư kia, chính là tự nguyện nha!
Đặc biệt là khi gặp được vị tân khoa Trạng Nguyên Từ Thụy Khanh, lòng còn tràn đầy vui mừng. Phảng phất như đã có thể tưởng tượng ra, sau này mình và vị Trạng Nguyên anh tuấn tiêu sái kia cùng nhau sinh con dưỡng cái.
—
[Bản dịch này được đăng tại truyenwiki1.com/user/Nhatdadiemvu]
Quỳnh Lâm Yến.
Từ Thụy Khanh không cùng những nho sinh khác hàn huyên, mà là ngồi một mình dưới tán cây, hơi hơi cong môi, nhìn mảnh y phục lộ ra phía trên nhánh cây.
Cho dù Tần Tư Cổ ngăn cản hắn, không cho hắn gặp Phồn Tinh thì thế nào? Cũng không phải vẫn bị hắn tìm được cơ hội sao?
Ngay khi Từ Thụy Khanh đang chậm rãi gõ ngón tay lên bàn đá, vẻ mặt vô cùng thích ý, thì trước mắt thình lình xuất hiện một nữ tử thướt tha lượn lờ...
"Từ Trạng Nguyên." Vạn Khả Viện nhìn thấy Trạng Nguyên phong quang tễ nguyệt* như Từ Thụy Khanh, liền cố thu liễm biểu cảm của mình.
*Phong quang tễ nguyệt: phong cảnh tươi đẹp sau cơn mưa.
"Có việc?" Nụ cười trên mặt Từ Thụy Khanh nhạt xuống.
"Ta có một chuyện muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064409/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.