Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Qua thêm chút thời gian, khoa khảo yết bảng.
Tất cả mọi người đều cảm khái, quả nhiên là thiếu niên anh tài, Trạng Nguyên năm nay tuổi còn rất trẻ. Nghe nói bệ hạ thập phần thưởng thức văn chương cẩm tú hắn viết ra, còn tự mình đứng ra khích lệ. Đủ để thấy về sau sẽ nắm chắc tiền đồ như gấm!
Duy chỉ Giản Hân Hân, tâm càng ngày càng trầm.
Tuy rằng ả đã sớm chuẩn bị tốt việc ở Quỳnh Lâm Yến, nhưng vẫn mơ hồ thấp thỏm bất an.
Quả nhiên có một số việc vẫn đi theo quỹ đạo kiếp trước, Từ Thụy Khanh được như ý nguyện mà đỗ Trạng Nguyên. Vậy thì những việc khác, có thể theo khống chế của ả hay không, hay mọi thứ vẫn diễn ra như cũ? Không biết vì sao, gần đây Thái Hậu lại rất xa cách ả.
Thiệu Huyền Viễn giống như cũng bị phiền toái quấn thân, làm sai việc, tầm tầm thường thường, bệ hạ cũng không coi trọng hắn như trước.
Rốt cuộc là sai ở chỗ nào?
Giản Hân Hân thật sự không nghĩ ra.
Chỉ có thể lấy cái cớ bệ hạ cùng Thái Hậu đều là quý nhân dễ thay đổi, tự trấn an bản thân, không cần nghĩ lung tung.
Nếu là đại lão ở đây, sợ là muốn đếm đầu ngón tay nói cho ả biết, nha, ta lộ mặt hai lần, đào cho ngươi hai cái hố, chính là sai ở chỗ đó nha.
Hơn nữa Giản Hân Hân không biết là, có một số việc ả có thể thông qua kinh nghiệm kiếp trước để lẩn tránh, nhưng lẩn tránh cũng chưa chắc đã tốt...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-that-ngoan/4064408/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.