Editor: Gấu Lam 
Đóa bạch liên Tạ Nhất Hàng này có ác ý đối với Nghê Phi hay không Nhiếp Gia không biết, nhưng Sư Duyên nhất định có. Hắn chán ghét và có thành kiến với Nghê Phi đều là do hình tượng nỗ lực thiện lương của Tạ Nhất Hàng phụ trợ tích lũy dần dần, nhưng hiện tại Nhiếp Gia điên đảo nhận tri của Sư Duyên, hoàn toàn nghịch chuyển ấn tượng của Sư Duyên đối với Nghê Phi. 
Cái hắn cho là nỗ lực kỳ thật là vụng về, hắn cho là đơn thuần kỳ thật là vô tri, hắn cho là người vắt kiệt ước mơ của hắn là Nghê Phi, người hắn vẫn luôn chán ghét, Nhiếp Gia thật ra muốn xem Sư Duyên về sau sẽ đối mặt Tạ Nhất Hàng như thế nào, nhưng mất đi Sư Duyên che chở,Tạ Nhất Hàng ở trong bể nhuộm giải trí đến tột cùng bước đi như thế nào. Liệu hắn có phải là đóa sen trắng không nhiễm bùn nhơ hay không, rửa mắt mong chờ thôi. 
Đương nhiên, nếu dưới loại tình huống này Sư Duyên vẫn còn si tâm với Tạ Nhất Hàng, vậy Nhiếp Gia thật sự không còn lời nào để nói, cho dù hắn là em trai Sư Tư cũng chỉ có thể diệt trừ thôi. 
Trở lại nhà của mình Nhiếp Gia đi vào phòng tắm tắm rửa, gọi điện thoại cho Sư Tư, rồi cứ thế hôn hôn trầm trầm(?) ngủ mất. 
(?): trạng thái mê 
Sáng hôm sau Nhiếp Gia chạy tới phòng thu để tập dợt, Sư Duyên không có tới, mặt khác thành viên của ba nhóm khác đã đến đông đủ, nhóm D là nhóm cuối cùng tới, thành viên tách ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-lam-mat-mat-hao-quang-nhan-vat-chinh/1355249/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.