Editor: Gấu Lam 
Sư Duyên cùng Thần Thiên không ngừng an ủi hắn, cuối cùng trấn an được cảm xúc khẩn trương của Tạ Nhất Hàng, còn Nhiếp Gia thì vẫn luôn ngồi ở góc vùi đầu sửa bản thảo, thương lượng chi tiết cùng biên đạo và tổ tiết mục, chẳng quan tâm đến 3 người đang luyện tập kia. 
"Tiểu Hàng nghỉ ngơi một chút đi, không sao đâu, thời gian còn sớm, đừng tự tạo áp lực lớn cho mình như vậy." Sư Duyên vén lên áo sơmi xoa xoa mồ hôi dưới cằm, cầm chai nước đưa cho Tạ Nhất Hàng mồ hôi đầy đầu. Hắn rõ ràng đã mệt muốn chết rồi, lại kiên trì luyện tập một lần lại một lần, sợ ảnh hưởng vòng bán kết ngày mai, Sư Duyên đều âm thầm đau lòng cả buổi, lại cũng thích nhất bộ dáng nỗ lực đáng yêu ấy của hắn. 
Trái lại Nghê Phi bên cạnh đối với tiến độ tập luyện rất thờ ơ, trong lòng Sư Duyên như trước thật sự chán ghét, thậm chí có chút ẩn ẩn oán hận Nghê Phi một hai phải thay đổi tiết mục, nếu không Tiểu Hàng hà tất phải thừa nhận áp lực lớn để rồi vất vả tập luyện như vậy. 
" Được, chúng ta nghỉ ngơi năm phút đi." Tạ Nhất Hàng ngượng ngùng cười cười, cùng Thần Thiên đi đến một bên ngồi xuống, uống nước nghỉ ngơi. 
Sư Duyên thể lực thực tốt, lúc này chỉ thở hổn hển một hồi đã hết mệt, đứng ở tại chỗ ném con mắt hình viên đạn lên người Nhiếp Gia, "Nghê Phi, chúng tôi bên này gần ổn rồi, cậu tính sửa bao lâu thế? Cậu không cần luyện tập cùng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-lam-mat-mat-hao-quang-nhan-vat-chinh/1355248/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.