"A Phong."
"..."
"Tiếp tục liếm, đừng có ngừng."
Hứa Phong bị bắt nuốt mấy ngụm máu người, thiếu chút nữa sặc. Mộ Lâm còn sợ không đủ, rút ngón trỏ ra dùng sức bóp bóp, để máu vừa mới bóp được ra đến trước mặt hắn, ý bảo hắn liếm sạch sẽ.
"........" Hứa Phong nghiêm mặt, vươn đầu lưỡi cứng ngắc liếm đến nỗi máu không thể chảy ra được nữa, Mộ Lâm mới buông tha cho hắn.
"Ký khế ước cần uống máu liên tục ba ngày." Mộ Lâm nói như chuyện đương nhiên, "Đây là lần đầu, ngươi nên uống nhiều hơn chút."
"Còn nữa, uống máu ta rồi thì chính là hồ ly của ta, về sau không được phép gần gũi với người khác, càng không được chưa có sự đồng ý của ta đã đi bậy bạ, hơn nữa đêm không được chạy lung tung, còn có rất nhiều điều cần chú ý, nhưng ta nghĩ đã, tí nữa sẽ nói sau."
"Ngao ngao ngao!" Hứa Phong thấy Mộ Lâm đi vào tẩm điện, nhịn không được rêи ɾỉ.
Trời ạ!
Hắn bị bệnh gì mới ở lại cùng nhân vật phản diện tìm đường chết? Có cơ hội không trốn, còn chủ động trở về chui vào ngực người ta, bệnh thánh mẫu hại chết người!
Nghĩ lại lúc nãy hắn dưới dâm uy của đại lão boss phản diện, bị bắt uống hỗn hợp gồm máu cùng nước bọt của y (...),Hứa Phong cảm thấy thật đau trứng, còn chóng mặt.
Tại sao loại tình tiết cũ rích trong tiên hiệp văn như uống máu này lại xuất hiện trên người hắn?
Cái này có được coi là hôn gián tiếp không? Hay khẩu vị nặng thì là nhân thú?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cuong-long-xu/1144687/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.