Điều nên tới chung quy sẽ tới. Rất nhanh, một người một hồ đi vào tiền thính.
"Tiểu sư thúc! Hạ sư thúc cũng ở đây!" Mộ Lâm bước vào, khom lưng hành lễ với hai vị tiền bối.
Mọi người chào: "Sư huynh." Có tiếng to, có tiếng nhỏ. Mộ Nhất Hàng đứng ở một bên vuốt ve sừng nai trắng trong tay, khẽ mỉm cười, không lên tiếng.
"A Lâm. Đưa linh hồ của ngươi đến đây." Thích Vô Tận nói với Mộ Lâm.
"Vâng." Mộ Lâm đi tới chỗ thượng vị, khi đi ngang qua Thích Mộc Nguyệt, bước chân dừng lại một chút, liếc nàng một cái, mới nhìn thẳng, đi về phía Thích Vô Tận.
Hứa Phong bị giơ lên, đưa cho Thích Vô Tận. Vừa tiếp xúc với tay Thích Vô Tận, Hứa Phong lập tức mềm mại kêu một tiếng "Ngao".
Thấy thế, Hạ Vô Cùng cũng ngó sang bên này, cười tủm tỉm: "Ai, sờ xong thì cho ta ôm một cái."
Thích Vô Tận nói: "Không cho." Nói xong, để Hứa Phong lên đùi, ngón tay thon dài bắt đầu tìm bụng hồ ly.
"..."
Thích Vô Tận lúc thì sờ móng vuốt, lúc thì xoa bụng, thủ pháp vuốt ve biến đổi đa dạng, Hứa Phong gắng lắm mới không phát ra tiếng rầm rì.
Dù sao trước kia chỉ thấy khuôn mặt thỏa mãn híp mắt của Thiên Lang khi được vuốt ve, nào nghĩ đến chuyện này cũng sẽ xảy ra trên người mình?
Trong sạch của tôi ơi... Hứa Phong yên lặng rơi lệ, trong lòng biết Thích Vô Tận đang tra xét kinh mạch của hắn. Nhưng cảm giác được vuốt lông rất thích, để phân tán lực chú ý, Hứa Phong nhìn mọi người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-phan-dien-cuong-long-xu/1144688/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.