Ninh Diệu hít một hơi thật sâu.
Chuyện này là một bí mật động trời có thể khiến cả yêu tộc dậy sóng! Nhưng giờ nó phải tạm thời giữ kín bí mật này.
Cả cái thân tròn vo của Ninh Diệu đều rụt cả vào. Sau khi nói lời cảm ơn với yêu tộc nọ, Ninh Diệu trốn trong áo Úc Lễ thúc giục y mau chân về nhà.
Qua khoảng thời gian sống chung với nhau Úc Lễ đã có thể dễ dàng đoán ra được chú chim nhỏ mập mạp này nghĩ gì trong đầu. Y vuốt ve Ninh Diệu đang co thành quả bóng ở trong ngực mình, tiếp tục đi tìm mua thức ăn cho con non mà y dự định mua trong chuyến xuống phố này.
"Lúc nào rồi mà còn mua đồ ăn nữa!" Ninh Diệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mổ lên thắt lưng Úc Lễ: "Em có một bí mật còn lớn hơn cả trời muốn nói cho anh nghe đây này. Mình mau về thôi!"
Úc Lễ không nói gì, đi đến cửa hàng chuyên bán thức ăn cho con non.
"Ngài đây thật có mắt chọn đồ, món sữa dẻo(1) Thanh Nha này là món bán chạy nhất trong tiệm nhà ta, chẳng những chua chua ngọt ngọt ngon miệng được các bé yêu thích, mà nhất là còn giàu dinh dưỡng nữa. Bên trong chứa đầy đủ linh khí giúp nâng cao tư chất phát triển linh mạch của các bé. Mặc dù giá cả có hơi cao nhưng bảo đảm là rất đáng tiền!"
(1) 青鸦奶泥
Chủ quán miệng lưỡi trơn tru đến độ làm cho Ninh Diệu đang núp trong ngực áo Úc Lễ một lòng nghĩ về bí mật to lớn kia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-truyen-nguoc-khong-cho-ta-khoc/438823/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.