🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ninh Diệu khóc cho đẫy, lông tơ trên mặt đều ướt nhẹp khiến nó rất khó chịu. Cả áo của Úc Lễ cũng bị nó làm ướt một mảng nhỏ.

Ninh Diệu xấu hổ nói: "Em làm ướt áo của anh rồi..."

"Không sao."

Tay Úc Lễ phất qua vai áo ướt nước mắt, áo tức thì khô cong như cũ.

"Oa!" Mắt Ninh Diệu sáng lên: "Anh cũng dùng chiêu này lau mặt giúp em với, mặt của em ướt nhẹp đây này."

Quần áo với mặt đâu thể so với nhau được, ai lại dùng thứ pháp thuật này để lau mặt bao giờ? Nếu mà quả bóng lông nhỏ xíu kia thấy không thoải mái thì e là càng lau lại càng ướt hơn.

Úc Lễ bất đắc dĩ lục tìm cái khăn trong nhẫn trữ vật, trước tiên lau qua nước mắt dính trên lông Ninh Diệu, sau đó truyền linh lực qua lớp khăn để hong khô hơi ẩm trên bộ lông tơ ấy.

Ninh Diệu tỏ ra rất hài lòng với cách làm chuyên nghiệp này, đợi Úc Lễ lau xong nó bèn nhảy lên vai Úc Lễ cọ cọ: "Anh trai tốt quá đi!"

Động tác của Úc Lễ thoáng khựng trong giây lát rồi nhanh chóng trở lại bình thường, cũng không hề có ý kiến gì đối với cách xưng hô của Ninh Diệu.

"Sao mà ngươi hay khóc thế." Vẻ mặt Úc Lễ hung dữ, thả Ninh Diệu lên trên gối: "Về sau không được phép khóc nữa, đi ngủ đi."

Ninh Diệu kêu chiêm chiếp mấy tiếng, ngoan ngoãn nhắm mắt trong tầm mắt Úc Lễ.

Anh của nó có hơi hung dữ nha, cơ mà một loài người muốn nuôi lớn nó ở chỗ của loài yêu chắc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-vat-chinh-truyen-nguoc-khong-cho-ta-khoc/438822/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.