Kể từ khi cuộc nổi dậy của Nguyễn Đình bị dập tắt, chính quyền trung ương rơi vào trạng thái cực độ suy yếu. Nhiều địa phương đã không còn nghe lời trung ương, tự lập thế lực riêng, quần hùng cát cứ khắp nơi.
Chính quyền trung ương không dám mạnh tay với đám thế lực địa phương. Một là sợ hao binh tổn tướng. Hai là sợ phản tác dụng đẩy bọn chúng vào thế phải nổi loạn.
Tại vương cung.
“17 cố lên!”
“15 đang vượt lên!”
“Huýt!!! Kết thúc! Số 14 chiến thắng!”
Bạch Dã ngồi bên vương tọa, tay vỗ lên thành ghế cười lớn:
“Ha… ha… ha… ta lại thắng rồi!”
“Chúc mừng đại vương!” đám quần thần nịnh nọt.
Bạch Dã cười cúi xuống nhìn một tên quan đang run lẩy bẩy, nói:
“Ngươi thua rồi! lấy tiền cược ra!”
Tên quan này mếu máo:
“Đại vương, thuộc hạ hết tiền rồi!”
“Hừ! ngươi muốn quịt nợ bổn vương sao?” Bạch Dã hừ lạnh nói.
“Thần đã bán hết những thứ có thể bán rồi! Đại vương xin ngài cho thuộc hạ khất lần này, ván tiếp theo thần nhất định thắng lại cả gốc lẫn lãi, trả cho đại vương.” Tên quan này bị bức tới đường cùng nhưng vẫn không bỏ được thói đỏ đen.
“Hừ! bổn vương không có thói quen chịu nợ. Ngươi không phải vẫn còn thứ giá trị có thể bán sao?” Bạch Dã cười âm hiểm nói.
“Thứ giá trị?” tên này đảo mắt một vòng, hắn thực sự không nhớ ra trong nhà còn thứ gì giá trị, tất cả nhà cửa đất đai tiền bạc đồ dùng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129446/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.