Từ trên đỉnh, vương cung đổ sụp xuống một lỗ lớn, đám quan viên sợ mất mật.
Từ cái lỗ, tám cái xúc tu lúc nhúc chui vào, đáng sợ cực điểm.
Hồ Bang hét lên:
“Địch tập! địch tập! lính đâu, mau bảo vệ đại vương.”
Bạch Dã phất tay ra lệnh:
“Không cần! không phải địch.”
Nghe lời này đám quan lại yên lòng.
Từ trong lỗ hổng tiếng cười hắc hắc vang lên:
“Bát điện hạ nói phải. Nhưng chỉ sợ chút nữa bát điện hạ sẽ coi ta là địch.”
Bạch Dã bình thản nói:
“Chương Đình Vương, sao không xuống đây nói chuyện? nói ta phạm tội cũng phải cho ta biết ta đã phạm tội gì chứ?”
“Hắc! hắc! như bát điện hạ muốn.” từ trong lỗ hổng một con bạch tuộc thò đầu xuống, hắn lách thân một cái biến thân cùng kích thước với Bạch Dã.
Hắn lơ lửng giữa cung điện, ánh mắt chỉ tập trung vào Bạch Dã, còn những kẻ khác trong mắt hắn sâu kiến cũng không bằng.
“Bát điện hạ muốn biết mình phạm tội gì ư? Vậy để ta nói cho mà nghe:
Bệ hạ giao cho bát điện hạ quản lý Phù Quốc chính là muốn cho bát điện hạ một cơ hội thể hiện.
Thế nhưng bát điện hạ đã làm những gì?
Phù Quốc mất một phần ba lãnh thổ vào tay Hoa Quốc. Mặc dù cả hai đều thuộc lãnh thổ của bệ hạ. Nhưng thấy bát điện hạ vô năng như vậy, bệ hạ rất buồn.
Phù Quốc trong nước loạn lạc khắp nơi, dân chúng lầm than sưu cao thuế nặng, quan lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-to/3129445/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.