Bất quá, cô đành dùng sức đẩy mạnh hắn rồi nhanh chân rời đi. Cứ tưởng đã thoát được Vương Viễn nhưng không ngờ lại bị hắn kéo tay giữ lại. Gia Hân vùng vẫy, gắt gỏng:
''Anh bị điên à? Buông tôi ra!''
Cô càng hung hăng, hắn càng tỏ ra thích thú:
''Sao thế? Sợ bị anh trai tôi phát hiện ra tôi và em là bạn giường hả?''
''Anh câm miệng lại! Đừng có ăn nói xằng bậy. Ai là bạn giường của anh? Cảm thấy thiếu thốn quá thì đến bar mà tìm gái. Tôi không phải nơi để anh phát tiết. Còn chuyện này tôi nhắc lại một lần nữa cho anh rõ, tôi là em gái ruột của anh Phong. Còn tờ giấy xét nghiệm anh đưa tôi lần trước nên kiểm tra lại đi là vừa.''
Gia Hân liên tục nhắc đến chuyện huyết thống, không phải kết quả xét nghiệm đã chứng minh tất cả rồi sao? Trong đầu Vương Đình Viễn dần hiện lên những suy nghĩ ᴍôпɡ lung. Hắn nhớ đến lời mẹ hắn nói lúc sáng nay, nhớ đến cả những gì Gia Hân vừa nhắc. Hắn phân vân không biết nên tin ai, không biết quyết định thế nào.
Trong lúc Vương Đình Viễn không để ý Gia Hân nhanh chóng thoát khỏi tay hắn. Cổ tay bị hắn nắm chặt đến nỗi đỏ ửng in hằn cả năm dấu ngón tay, Gia Hân nhăn mặt xoa xoa vài cái.
Cô đưa mắt nhìn Vương Đình Viễn liền bắt gặp gương mặt tối đen cùng sự giận dữ bức người tỏa ra. Nhận thấy điều không lành, cô bất giác lùi về sau một bước đồng thời hắn cũng bước thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tinh-2/2632318/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.