“Chị, chị cũng quá coi thường người ta rồi!”
“Tôi ra tay phải có giá, ít nhất cũng 100.000 nhân dân tệ. Vụ này, Tổng giám đốc Phó đã trả tôi 1 triệu, chị nghĩ 500 mà muốn à? Mơ đi!”
“Cái gì!”
Tôi kinh ngạc:
“Phó Vân dám trả em 1 triệu? Anh ta bị ngốc à! Em đáng giá đến 1 triệu sao? Tôi không tin! Chắc chắn không thể nào! Phó Vân không thể có ánh mắt kém như vậy. Em nhất định đang nói dối tôi, em không xứng, em đang c.h.é.m gió!”
“Chém gió cái gì! Tôi cho chị xem chuyển khoản của Tổng giám đốc Phó, hừ!”
Quý Động kích động giơ điện thoại ra trước mặt tôi.
“Mở to mắt ra mà nhìn, tôi xứng đáng 1 triệu đấy!”
“Trời đất, Phó Vân thật sự chuyển cho em 1 triệu? Anh ta đưa nhiều như vậy để làm gì?”
“Đương nhiên là để tôi dẫn dụ chị, khiến chị ngoại tình trong hôn nhân...”
Quý Động đột nhiên bụm miệng, vẻ mặt hoảng hốt:
“Chị, chị không phải đã bị hạ thuốc rồi sao? Sao chị vẫn còn tỉnh táo để bẫy tôi thế này?”
Tôi cười duyên dáng:
“Đương nhiên là vì em ngốc thôi.”
Cái trò lén bỏ thuốc bột vào ly rượu khi rót, còn tưởng rằng tôi không nhận ra.
Em nghĩ rằng tổ chức sinh nhật cho tôi sẽ làm tôi cảm động sao?
Buồn cười c.h.ế.t mất, không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tien-sau-khi-ly-hon-toi-song-sung-suong/3745098/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.