10
Quả nhiên, sau khi kết bạn trên WeChat, chàng trai tên “Quý Động” này cứ cách vài ngày lại nhắn tin cho tôi.
Cậu ấy nói không nhiều, chủ yếu là “chào buổi sáng” và “chúc ngủ ngon”, đôi khi còn gửi hình ảnh trang phục hỏi ý kiến tôi. Nhưng cậu ấy rất thích đăng bài trên mạng xã hội, ví dụ như:
Chụp một bức ảnh mây trời khi máy bay bay ngang qua, kèm dòng trạng thái:
“Không biết chị giờ này đang làm gì?”
Hoặc chụp một vườn đầy hoa hồng, viết:
“Cả vườn hoa rực rỡ cũng không bằng một ánh nhìn thoáng qua của chị.”
Hay chụp ánh trăng mờ ảo, kèm dòng:
“Nếu có thể cùng chị ngắm trăng, chắc tôi sẽ vui đến ngốc mất thôi.”
…
Cuối cùng, vào ngày sinh nhật của tôi, cậu ấy gọi điện, rụt rè hỏi liệu có thể mời tôi đi ăn một bữa không.
Yêu cầu này khá đột ngột, không phù hợp với tính cách e dè thường ngày của cậu.
Nhưng tôi đã đồng ý.
Địa điểm ăn tối được hẹn tại một khu hội sở trong vườn hoa.
Ánh nắng dịu dàng, cậu ấy mặc một chiếc áo sơ mi trắng, làn gió nhẹ thổi qua khiến vài sợi tóc mái trước trán cậu khẽ lay động. Đứng trong ánh nắng, cậu mỉm cười, vẫy tay với tôi.
Điều này khiến tôi bất giác nhớ đến Phó Vân khi xưa.
“Chị à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-tien-sau-khi-ly-hon-toi-song-sung-suong/3745097/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.