Trải qua hơn nửa tháng hành trình, bọn hắn rốt cuộc đã về tới Ngoại Môn Phong, kẻ nào cũng có thương thế trên người mới về muộn như vậy.
Trong một gian phòng cổ xưa, Hàn Tông và Thường Xuân đang kính cẩn đứng đó, trước mặt bọn hắn là lão phụ nhân tay đang cầm một tấm bản đồ.
"Dẫu không như ý muốn, nhưng như vậy vẫn là tốt lắm rồi. Các ngươi có câu hỏi gì không?."
"Kẻ này lăm lần bảy lượt muốn ám hại con, sư tôn người hãy làm chủ giúp con."
Thường Xuân chỉ tay năm ngón về phía Hàn Tông tố cáo.
"Oan quá thưa ân sư, lúc đó tình thế cấp bách, đệ tử cũng không nghĩ ra được cách tốt hơn…"
Nhìn hai người không hợp nhau, bà ta chỉ lắc lắc đầu.
"Được rồi, ta cũng biết hai ngươi không hợp nhau. Hãy cứ coi đây là bài học tích lũy kinh nghiệm đi, sau này còn nhiều dịp phải cần nhờ tới hai ngươi."
Vạn Niên Thanh mỉm cười phân bua.
"Hừ, con còn lâu mới đi với hắn lần nữa. "
Nàng ta lừ mắt liếc qua bên khác lẩm bẩm.
"Ngươi làm không tệ, từ hôm nay trở đi ta chính thức thu ngươi làm môn hạ. Đây là phần thưởng của ngươi."
Bà ta lại nhìn sang Hàn Tông gật hài lòng, kế đó lẳng cho hắn cái túi.
"Đa tạ sư tôn."
Hàn Tông vội vàng cung kính quỳ một cái, hắn đã chờ thứ này từ lâu.
Nói trắng ra cái hắn chờ ở bà ta là cái danh, là tài nguyên, là tăng cảnh giới nhanh nhất. Kế đó còn một việc nữa, từ lúc ở Nam Sơn thành quay về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-thuong/578422/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.