Vừa bước ra khỏi cổng lớn nhà hàng Kim Đình Nguyệt Dạ Cô liền nhìn thấy chiếc xe màu đen quen thuộc của Hàn Chí Dương đang đỗ cách đó không xa.
Mặc dù Tiếc Gia Cường đã nói với cô là không sao, nhưng lúc nhìn thấy chiếc xe của Hàn Chí Dương trong lòng Lục An Kỳ lại trở nên rối tinh rối mù.
Cô hít một hơi thật sâu như tìm dũng khí, sau đó đi tới mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ, nhìn qua gương chiếu hậu cô có thể thấy được sắt mặt Hàn Chí Dương lạnh như băng.
Cô im lặng gần một phút vẫn không thấy Hàn Chí Dương cho xe chạy, củng không nghe anh nói câu nào, cô suy nghĩ một chút mới nhẹ giọng nói.
"Dương tổng, anh khi nãy đã uống rượu, hay là để tôi lái xe cho."
10 giây lại trôi qua, cô vẫn không thấy Hàn Chí Dương động đậy, trong xe im lặng tới mức có thể nghe được tiếng hô hấp, khiến cho Lục An Kỳ tâm trạng càng thêm căng thẳng.
Cô cắn cắn môi dưới một chút, lấy hết can đảm lên tiếng lần nữa.
"Dương tổng, hay là tôi.."
"Cô ngủ chút đi, khi nào đến nơi tôi sẽ gọi."
Lục An Kỳ vốn định nói " hay là để cô đi xe ngoài" thì Hàn Chí Dương đang im lặng bất chợt lên tiếng làm cho toàn thân Lục An Kỳ khắc chế không được run lên một cái.
Cô như đứa trẻ biết nghe lời, ""Ừm"" một tiếng, sau đó quay đầu lại, tựa lưng vào ghế ngồi, tìm tự thế thoải mái nhắm mắt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998005/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.