Theo sau bên tai liền nghe được giọng nói trầm thấp của Tiếc Gia Cường.
"Hoàng tổng, xin ông giữ lịch sự cho."
"Tôi nghĩ ông sẽ không cư xử lỗ mãng, giống như bọn côn đồ ngoài chợ."
Lục An Kỳ lúc này mới mở to mắt ra, nhìn thấy Tiếc Gia Cường đang dùng tay của anh ngăn tay Hoàng tồng lại.
Tên Hoàng tổng bị lời nói của Tiếc Gia Cường làm cho cứng họng, ông dùng sức hất mạnh tay ra, đôi mắt trở nên đỏ rực.
Ông trừng mắt nhìn Tiếc Gia Cường sau đó thô lỗ nói với Lục An Kỳ.
" Mày đã nghĩ qua, hành động của mày hôm nay, sẽ mang lại kết quả như thế nào cho tập đoàn Dương thị?" sau mới nhếch môi lên cười nữa miệng, cao ngạo nói tiếp.
"Hừ, tao xem ngày mai Dương thị có mang mày tới để cầu tao không."
Lời vừa nói dứt, ông liền phủi phủi vết rượu trên áo, rồi lướt qua mặt mọi người thẳng một đường ra cổng rời khỏi buổi tiệc mà không hề hay biết rằng..
Hàn Chí Dương ở cách đó không xa, nghe được những lời lẽ của ông vừa nói, khoé môi không nhịn được, khẽ nhếch lên tràn ra một nụ cười rất khó coi..
Đợi cho Hoàng tổng đi rồi, Tiếc Gia Cường mới vội quay mặt lại đối diện với Lục An Kỳ nhẹ giọng hỏi cô.
"An Kỳ sao rồi, lúc nãy ông ta có làm gì em không?"
Lục An Kỳ cười miễn cưỡng nói: "Em không sao, anh Gia Cường, khi nãy.. thật cám ơn anh."
Anh mỉm cười, lắc lắc tay nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sinh-kiep-nay-phai-yeu-em/2998002/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.