Liên Vân Phong là một trong mười hai ngọn núi chính của Dương Hoa tông, từng là chỗ ở của tông chủ tiền nhiệm Vệ Minh Châu, phía dưới núi chiếm giữ một đoạn linh mạch hùng hậu, trên đỉnh núi có hoa cỏ trù phú, kỳ trân dị thú khắp nơi, còn có hơn mười động phủ thích hợp cho tu luyện, trong đó chứa vô số báu vật địa bảo.
Nhưng một nơi tu luyện được trời ưu ái như thế lại rơi vào tay một người hoàn toàn không hiểu gì về tu luyện.
Động phủ trên đỉnh núi là nơi có linh lực phong phú nhất lại bị người ta dỡ bỏ để xây lên một dinh thự xa hoa lãng phí, phía trước có hành lang dài đi xuyên qua vườn non bộ cùng thác nước chảy, phía sau có lâm viên đầy bảo vật cho người ta thưởng thức, giống như một dinh thự dành cho những người phàm trần đang tìm kiếm khoái lạc.
Những thị nữ phàm nhân ăn mặc hoa lệ trốn ở sau bình phong hoặc cột nhà lặng lẽ đánh giá Giang Cố trong đại sảnh, tuy y sinh ra tuấn mỹ phi phàm nhưng khí tức xung quanh quá mức dọa người, không ai dám tiến đến dâng trà.
Cuối cùng vẫn là tổng quản sự Hạ Lĩnh bước tới trả lời.
"Giang trưởng lão, công tử tới rồi." Hắn không dám nhìn thẳng vào Giang Cố, cúi đầu xuống thật thấp.
"Sư phụ!" Hạ Lĩnh vừa dứt lời, thanh âm vui vẻ trong sáng liền từ xa truyền đến.
Giang Cố nghe hướng âm thanh quay lại nhìn liền thấy Vệ Phong thần sắc vội vàng đang chạy về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-roi-cung-tien-nhan-quet-hoa-roi/3547448/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.