Sau khi được sư phụ đeo bay tay cho, Vệ Phong vui vẻ ngắm nhìn một lúc, chờ đến khi tỉnh táo lại Giang Cố đã biến mất không thấy tăm hơi. 
Vì thế hắn liền chạy đi tìm Huyền Chi Diễn. 
Đám tiểu đệ tử kia còn chưa đi. 
"Vệ Phong." Huyền Chi Diễn nhìn thấy Vệ Phong trở về mới thở phào nhẹ nhõm. Vừa rồi nhắc đến bao tay có vài sư đệ nói là các sư huynh đã buộc giúp bọn họ, mà Huyền Chi Diễn thấy Vệ Phong chỉ cúi đầu nhìn tay áo của mình một lúc rồi lẻn ra ngoài, chờ cậu kịp đuổi theo thì người đã không còn bóng dáng làm cậu lo lắng nửa ngày trời. 
Kết quả giờ tên này lại vui vẻ trở lại, trên tay còn có thêm hai bao tay bạc. 
"Nhìn này, sư phụ vừa mới đeo cho ta." Vệ Phong đắc ý lắc cổ tay với bọn họ, trong mắt hiện lên tia gian xảo. 
Hắn không có sư huynh thân thiết, việc này đương nhiên phải để sư phụ làm thay, hắn chỉ dùng chút thủ đoạn thay đổi cách nói, nhìn phản ứng của sư phụ thì xem ra y cũng không hiểu cái này. 
Vệ Phong nghịch sợi dây hồng trên bao tay, Giang Cố buộc cho hắn rất cẩn thận, ngay cả những nút thắt thừa cũng không lộ ra ngoài, rất chỉnh tề. 
"Vệ sư huynh, bao tay ngươi làm bằng huyền tinh bạc đúng không, đẹp thật đó." Một tiểu đệ tử nói. 
Vệ Phong cười nói: "Đúng vậy, huyền tinh bạc mềm mại dễ dùng nhưng lại rất khó bị đao thương đâm xuyên, trong nhà kho ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-roi-cung-tien-nhan-quet-hoa-roi/3547447/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.