"Lang quân, hôm nay chàng đến sớm thật." Dư Yểu vừa hoàn hồn đã bị nắm lấy tay, nàng không chú ý tới ánh mắt chợt thay đổi của nam nhân, mà âm thầm dùng sức, muốn đổi một hướng khác.
Nàng không muốn quay lại y quán, để Cố đại phu bọn họ gặp lang quân. Bọn họ không biết thân phận của lang quân, vạn nhất lỡ lời nói ra điều gì khiến hắn tức giận thì phiền phức lắm.
Người trong y quán đại khái đều biết Dư Yểu đã đính hôn, không lâu nữa sẽ xuất giá, nhưng ngoại trừ nhị cữu cữu, chẳng ai biết người nàng gả cho là Thiên tử tôn quý nhất.
Dư Yểu cũng cố ý vô tình che giấu sự thật này, bởi trong lòng nàng không thể xác định kết quả tương lai rốt cuộc là tốt hay xấu, không nói ra thì ngày sau có thể bình thản hơn một chút.
"Lang quân, tiệm hương ở bên kia, chàng đi nhầm rồi." Sức lực của nàng hiển nhiên không bằng một cánh tay của nam nhân, mắt thấy sắp bước vào cửa y quán, Dư Yểu có chút thấp thỏm, không muốn đi vào.
"Ta biết, trong mắt nàng, ta rất đáng xấu hổ. Hơn nữa, nàng còn giấu đồ vật không thể để người khác thấy trong y quán, không muốn cho ta nhìn thấy." Tiêu Diễm nhận ra ý đồ của nàng, lộ ra một nụ cười ôn hòa hoàn mỹ, nhưng ánh mắt và lời nói ra lại hoàn toàn không phải như vậy.
Dư Yểu còn chưa cảm thấy nguy hiểm, nàng cả ngày hôm nay thực sự mơ mơ màng màng, vừa không chú ý tới gò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3713048/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.