“Nàng chẳng phải là khuê nữ nhà lành sao?” Giọng Tiêu Diễm trầm thấp, hỏi nàng có phải đã quên mất sự kiên trì của mình rồi không, khuê nữ nhà lành trong sạch, sao có thể trước khi thành thân lại lén lút gặp gỡ dã nam tử.
Nếu bị người ta phát hiện, bọn họ sẽ bị mắng là gian phu dâm phụ, thanh danh trên người dù có nhảy xuống Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch.
Hắn là nghiệt chủng trong mắt người đời, ngay cả nữ nhân sinh ra hắn cũng không muốn sống thêm một khắc nào vì hắn, kiên quyết lựa chọn người nhà nàng. Vậy còn nàng thì sao? Sau khi từ miệng họ Chử biết được mọi chuyện trước kia, còn cố ý làm ra bộ dạng cảm động như vậy?
Dụ dỗ hắn, hay là ác ý cố tình lừa gạt hắn!
Dư Yểu nghe hắn nói những lời này, sự xấu hổ trong lòng khiến mười ngón chân đều co quắp lại, nàng nhỏ giọng như tiếng muỗi kêu, mang theo sự ái muội nồng đậm, “Không để người ta biết là được rồi, lang quân không thích sao?”
Dái tai nàng đỏ đến mức có thể nhỏ máu, đây là thứ duy nhất nàng có thể lấy ra khiến hắn hài lòng, nàng chỉ muốn hắn vui vẻ trở lại, đừng vì nàng lén gặp Chử tam lang mà tức giận nữa.
Tiêu Diễm đương nhiên thích, nhưng hắn chỉ nhìn nàng thật sâu, không nói gì.
Trong lòng Dư Yểu thấp thỏm, không chắc sự hiến tế của nàng rốt cuộc có thể dỗ dành hắn vui vẻ hay không, nhưng cũng không còn cách nào khác. Nàng vừa nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3713049/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.