" Oe oe... Oe.... Oe... "
Tiếng trẻ con khóc vọng ra từ căn nhà của vợ chồng An, Từ trong Bà đỡ bế một đứa bé còn đỏ hỏn ra :
" Chúc mừng cậu nhé, Mẹ tròn con vuông.! "
An đứng nhìn đứa trẻ trong tay Bà đỡ mà vui mừng đến mức nước mắt An rơi lã chã, Bà đỡ thấy vậy thì cau mày :
" Ơ cái cậu này.! Không bế con mà lại khóc cái gì.? Nín ngay .! Con cậu đây, là một bé gái xinh đẹp đó nha. a ha ha ha "
Bà đỡ đưa đứa bé cho An, An ôm con trong lòng rồi cuối đầu cảm ơn Bà ấy lia lịa... Đứa trẻ khi nãy còn khóc giờ được An bế nó lại cười toe toét, bàn tay nhỏ bé quơ qua quơ lại như đang tìm kiếm gì đó, An thấy vậy thì đưa ngón tay của mình lên con bé liền nắm chặt tay An.. Cái miệng nhỏ nhắn không có lấy một chiếc răng đang cười toe toét phát ra máy tiếng ' hi hi hi ' Bà đỡ nhìn cảnh tượng trước mắt cũng cười theo... Bà lên tiếng chọc ghẹo An :
" Ôi.! tôi bế thì con bé nó lại khóc, đến khi được Cha nó bế thì nó lại cười toe toét thấy cả cái hàm không có lấy một chiếc răng nữa, Con bé này nó biết cậu là Cha nó đấy An à .! a ha ha ha "
Bà đỡ thấy An ngại đến mặt mũi đỏ ửng, Bà cười rồi vẫy tay với An :
" Thôi tôi phải về đây. Cậu vào chăm sóc vợ đi nhé, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-tra-thu/3316527/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.