Nhắc đến Thủy Quái lại làm cho An cảm thấy mình không đáng sống... Trong suốt thời gian mà An sống có một đoạn ký ức mà cậu ta chẳng bao giờ muốn nhớ lại cả...
Lúc mà An vừa rời đi khỏi làng 'Ka Thích ' An cũng đã phải tốn ít nhất một năm trời mới có thể rời khỏi hòn đảo ấy... Một thân một mình và một cây chuối, An đã chật vật để bơi khỏi hòn đảo đó... Cậu ta bất tử nên chết đói rồi lại sống lại, cứ tiếp diễn như thế An không biết mình đã chết đi và sống lại bao nhiên lần nữa... đến cả cây chuối cũng không cầm cự được, An chỉ biết thả mình trên biển để những cơn sóng kéo cậu ta đi... Cho đến một hôm có một con thuyền đánh cá cứu An khỏi mặt nước lạnh lẽo ấy, Trên con thuyền có hai ông cháu, Người ông nét mặt phúc hậu khi thấy An đang nổi trên biển liền tìm đủ loại cách kéo An lên thuyền của ông ... Khi Đã cứu được An lên cô cháu gái của ông ấy tốt bụng mà lấy tấm vải cô đang khoát trên người đưa cho An :
" Này, choàng lên đi trời đổi gió rồi lạnh lắm đó.! "
Tay An run run nhận lấy tấm vải, cô gái cười lên làm An tròn mắt ngẩn ngơ nhìn... trái tim An đang đập rất nhanh, An cuối mặt sợ bị cô gái phát hiện là mình nhìn cô ấy... Trong lòng An đang có một cảm giác rất kỳ lạ...
An cứ ngồi im lặng như thế đến khi ông của cô gái hỏi :
" Cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-tra-thu/3316526/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.